Đêm hôm đó Dịch Bình An cảm thấy rất đau lòng, cô khóc suốt, cô không lí giải nổi nước mắt ở đâu lại chảy ra lắm thế.
Bình An không biết tại sao Minh Lãng hôm nay lại bộc lộ rõ tâm ý củaanh đối với cô như vậy, có phải anh muốn khéo léo để cô nhận ra phảichôn vùi tình cảm này đi, không còn chờ đợi anh nữa.
Nhưng từ lâu cô đã không còn mong mỏi gì nữa, cô chỉ cần ở bên cạnhanh, giả bộ như không có việc gì, tiếp tục yêu anh là được rồi. Tại saoanh phải tàn nhẫn như vậy? Tặng mình một chiếc cặp tóc ánh trăng quý như vậy nhưng lại nói với mình những lời lạnh lùng như thế?
Những lời ấy giống như là... lời li biệt.
Không biết tại sao, nghĩ tới đây, cô thấy lạnh trong lòng, chắc chắncó gì không ổn. Mấy ngày gần đây Minh Lãng tỏ ra rất kì quặc, mình lạikhông chú ý, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao anh lại thay đổi nhưvậy?
Cô đang định đứng dậy tới chỗ Minh Lãng hỏi cho ra nhẽ thì có bóngngười từ ngoài cửa lách vào, theo kinh nghiệm gặp ma phong phú của cô,vừa nhìn cô đã có thể đoán đó là ma. Vấn đề là loài ma nào có thể tớiđược nơi thánh địa Phật môn như thế này.
Con ma đó vừa lên tiếng, tim Binh An như rơi xuống đất.
"Này, đồ tán hòa thượng, người tình nhỏ hòa thượng của ngươi chạy mất rồi".
Là tiếng của Tứ Lan đạo cô, vừa nghe đã thấy tức.
Dịch Bình An còn chưa kịp tranh luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-oan-toc-xanh/2305175/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.