"Không phải không được mà là... "Hắn ta là kiểu người chỉ nghe hết ý chính và không để ý để ý phụ nào hết.
"Vậy cứ thì là người đồng ý rồi đúng không?"
Hắn đứng dậy quay người rời đi nói.
"Tối ta sẽ đến đón công chúa. Nên nàng cứ chuẩn bị trước đi nhé."
Nói xong câu đó nàng không còn thấy bóng dáng hắn ngoài cửa nữa. Cuối nàng cũng chỉ có thể thở dài nói.
"Người gì đâu mà đáng ghét thế."
Như dự tính tối đó hắn ta đứng trước cửa đợi nàng. Nàng vẫn cải trang thành nam như lần trước.
Địa điểm đến lần này của hai người là một vùng núi hẻo lánh có tên là Xuất Sơn.
Thời gian đã về đêm, hai người vẫn còn ở ngồi trong xe. Nàng muốn biết đã đi đến đâu nên đã tung cửa rèm ra xem thấy vẫn đang leo lên vách đá treo leo.
Nhìn ngó một lúc thì nàng cũng đóng rèm lại. Bạch Tiếu ngồi cạnh nàng đã ngủ say từ đời nào rồi.
"Không biết tìm kiếm quỷ tinh luyện ở đâu ra giờ?"
Mới hết lời thì tiếng kèn trống đám hỉ vang lên giữa lúc đêm thanh vắng.
Tiếng kèn trống luôn luôn là thứ âm điệu vui tươi, nhộn nhịp hầu hết trong các ngày lễ và các bữa tiệc. Nhưng đặt ở trong hoàn cảnh này lại khiến con người rợn tóc gáy.
Nàng nhạy bén liền luôn ra một lá bùa dán vào xe ngựa. Tiếp tục lấy ra một quận chỉ đỏ và vài đồng xu nhanh tay luồn xu vào sợi chỉ đỏ.
Sau đó nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3443346/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.