Chân tay bị trói, miệng thì bịt lại. Hắn chỉ có thể ngồi một góc trong phòng như một con cá chờ lên thớt.
Một tiếng "cạch" mở cửa phòng khiến Bạch Tiếu liếc mắt cảnh giác nhìn.
Nhưng đó lại một kỹ nữ khác không phải thiếu nữ người đã bắt hắn đến đây.
Cô ấy bình thản đi vào trong mở cửa phòng nơi hắn ở.
Thiếu nữ ấy thấy hắn mặt thoáng lên sự bất ngờ, kinh ngạc nói.
"Là một nam tử sao?"
Hắn vô hồn nhìn cô, chẳng phản ứng gì mấy. Thiếu nữ ấy bất ngờ trước phản ứng điềm nhiên, bình tĩnh của Bạch Tiếu. Từ đó cảm thấy tò mò về vị nam tử này.
Mặt của kỹ nữ như viết lên mấy chữ: Sao hắn có điềm tĩnh trong lúc này được vậy?
Tò mò là thế nhưng kỹ nữ ấy lại chẳng dám đến gần Bạch Tiếu, chỉ lặng lẽ đi bàn trang điểm mà dậm lại phấn.
Kỹ nữ đang ngồi tô điểm lại cho đôi môi của mình đột nhiên có một tiếng gọi nàng ta.
"Dạ Nguyệt tỷ ơi. Bà chủ cho gọi tỷ."
Dạ Nguyệt gọi vọng ra ngoài. "Được, ta ra ngay đây."
Sau khi Dạ Nguyệt ra ngoài thì chỉ có một mình hắn ở trong phòng lớn ấy.
Một lúc sau con yêu quái liền xuất hiện trong phòng ngồi trên bàn trang điểm, giở giọng trêu chọc.
"Ngươi trông ngoan ngoãn hơn rồi đấy."
Sau đó đột nhiên miếng bịt miệng tự động được bỏ ra, hắn từ tốn nói.
"Ngươi là thứ gì?"
Ả ta chậm rãi nói rằng. "Vô lễ thật đấy. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3392741/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.