Nàng rút dao từ trong người ra cắt sợi dây thòng lòng, thiếu nữ ngã thì Uyển Như đỡ cô gái ấy.
Bạch Tiếu đi đằng sau nàng đi đến bên cạnh thiếu nữ phụ Uyển Như đỡ thiếu nữ.
"Đỡ cô ấy nên giường đi."
Người cô ấy nhẽo nhèo ra không khác gì một vũng nước, thiếu nữ này nhắm nghiền mắt lại, không động đậy gì nữa. Bạch Tiếu nói.
"Cô ấy yếu quá."
Nàng giấu dao lại trong người, lấy từ túi vải lớn mình ra một viên đường ngọt đút cho cô gái ấy ăn.
"Tạm thời chúng ta ở đây đi."
Bạch Tiếu gật gật, quanh sát xung quanh rồi nói. "Căn nhà này hình như chỉ có mình cô gái này."
Nàng trèo xuống giường nói. "Chúng ta chờ cô nương này tỉnh đi."
"Tiểu thư ngồi ghế chờ đi, ta ngồi ở đây cho."
"Ở đây có mỗi cái ghế. Mà vừa nãy cô ấy dùng ghế kia để tử tự ta sao dám ngồi. Ta sẽ ngồi ở đây, người ngồi cuối giường đi."
"Vậy nghe theo ý tiểu thư."
Nàng đầu giường, hắn cuối giường cùng nằm tựa vào cái giường.
Nàng ngủ mơ màng chống tay lên đầu để ngủ thì đột nhiên có một tiếng nói yếu ớt cất lên.
"Tại sao cô lại cứu tôi?"
Nàng choàng tỉnh, thấy cô nương kia đã tỉnh liền nói.
"Kiếp luân hồi không được tự mình đi sai số mệnh thì cô mãi không đầu thai làm người. Chưa kể sinh mạng là do cha mẹ cho cô, cô định làm thế thật sao?"
Cô nương đó bật dậy rồi cười phá lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-le/3392707/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.