Lệnh của anh đưa ra, thật sự không ai dám cải. Ngày dài như thế, một hạt cơm Hạ An cũng không được động đến.
Thể chất cô vốn yếu lại bị đối xử như vậy, thân thể sớm đã mệt nhừ không còn bao nhiêu sức lực.
Cái đầu cứ ong ong choáng váng giống như có thể ngất đi bất cứ lúc nào.
Tiểu Kiều nhìn thấy thật đau lòng rất muốn giúp nhưng Hạ An nhất quyết không cho, cô không có quên lần trước Từ quản gia cho cô một cái bánh bao, bản thân ông ấy xém tí nữa đến mạng cũng giữ không nổi.
Cố gắng trôi qua hết một ngày, đêm đen cuối cùng cũng đến.
Ngồi một góc trong phòng Hạ An lại lo lắng.
Có lẽ anh sắp về rồi, cô muốn nhìn thấy anh nhưng lại sợ gặp mặt.
Mỗi lần anh trở về như vậy, cô đều phải phục vụ anh.
Mà loại phục vụ này có bao nhiêu đau đớn cô đều biết rõ.
Chỉ là hôm nay không hiểu vì cái gì anh lại không về.
Cô đợi thật lâu thật lâu đến cùng vì mệt mỏi mà thíp đi lúc nào không hay.
Thẳng đến giữa khuya, Hạ An bị tiếng động ngoài cửa làm cho giật mình tỉnh dậy.
Lờ mờ mở mắt cô liền thấy thân ảnh của Cố Chi Quân đứng một bên.
Cô lập tức khẩn trương ngồi dậy.
"Thiếu gia, em..."
"Im miệng"
Âm thanh anh nặng nề phát ra, hơi thở dồn dập không đều.
Dưới ánh sáng nhạt nhòa của ánh trăng có thể thấy người anh đang đỏ lên.
Kỳ thực, hôm nay anh đi gặp đối tác, cũng không có ý định về nhà, chỉ là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/362795/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.