Cố Chi Quân bị cô làm cho bất ngờ đến không biết phản ứng làm sao, từ bao giờ cô lại bạo như vậy? Anh cứ tưởng cô sẽ không dám xem cái nốt rùi trên ngực của anh, là anh khinh thường cô rồi.
Mà lộ rồi thì làm sao đây, anh thật sợ, sợ rằng cô sẽ tức giận với anh.
Anh sợ chính là đúng rồi, Hạ An bị anh chọc tức đến nổi tay chân đều run rẩy.
Anh lại lừa cô rồi, còn dám tiếp cận cô, anh vì cái gì lại không buông tha cho cô vậy? Anh cho rằng cô còn vô dụng như lúc trước hay là sự hận thù trong anh vẫn luôn tồn tại.
"Anh cút khỏi đây ngay, đừng xuất hiện trước mắt tôi"
Cô lớn tiếng nói với anh tay vẫn chỉ ra ra cửa tỏ rõ ý đuổi người.
Cố Chi Quân vẫn không thôi hy vọng liền giải thích với cô.
"Hạ An, anh không có ý xấu, anh chỉ là nhớ em thật sự rất nhớ em, anh chỉ muốn..."
"Bịch" anh còn chưa nói hết câu một sắp hồ sơ đã bay đến chỗ anh, không chút lưu tình đập trúng đầu anh lực đạo không nhỏ kết quả làm máu trên đầu anh chảy ròng ròng.
Mà anh cũng không quan tâm đến, dịu dàng nói hết câu.
"Muốn gần em"
Hạ An lại cực độ lạnh lùng.
"Tôi thì không có muốn gần anh, anh cút đi cho tôi, anh không đi tôi liền gọi bảo vệ đến"
Mà mấy lời này của cô vào tai Cố Chi Quân cũng không đâm thủng được sự cố chấp của anh ngược lại anh càng gấp gáp hơn.
Cô ở ngay trước mắt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-xin-dung-han-em/1825520/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.