[...]
Nửa tiếng sau.
- Ơ... con làm gì sai hay sao mà mọi người tập trung ở phòng Nhiên Nhiên hết vậy?
Mộng Nhiên mệt mỏi tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài xuyên ngày xuyên đêm. Đến mức không thể nhận ra đây là sáng hay chiều.
Vừa mở được mi mắt, lon khom lom khom ngồi dậy thì đã thấy cả ba, cả mẹ và một số người giúp việc tụ họp thành một đám đông.
- Vương Tử Dật?
Mộng Nhiên đảo mắt tứ phương quan sát nét mặt của mọi người, cho đến khi ánh nhìn ấy lia đến người con trai to cao, trưởng thành và nổi bật nhất trong đám thì Mộng Nhiên đã đứng hình, Cô ngáo ngơ dụi mắt hai ba đợt để xác định là bản thân mình không phía nhìn nhầm thì mới dám nói tiếp.
- Thì ra mọi chuyện mà em được trải qua không phải là mơ sao?
Mộng Nhiên thề rằng cô không biết đến sự hiện diện của anh. Bởi vì những chuyện hôm qua thật sự quá hư ảo, khiến Mộng Nhiên không tin là nó có thật, chỉ lầm tưởng là bản thân lại mơ thấy anh như nhiều lần trước đó.
- Là sự thật, một Tử Dật bằng da bằng thịt đang đứng trước mặt tiểu thư.
Kha Luân đẩy người anh đến trước, khiến anh chới với đến gần Mộng Nhiên. Nhưng trái với tưởng tượng rằng Mộng Nhiên sẽ vui mừng mà nhảy cẩn lên ôm lấy Tử Dật thì cô lại lặng im, cuối gầm mặt không thèm nhìn anh dù chỉ một chút. Nắm đấm nhỏ bấu chặt lấy gra giường mà kiềm chế cơn tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703362/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.