[...] 
- Đã gần ba giờ mất rồi. Phải nhanh nhanh làm nốt việc còn lại để mà về phòng, nếu không sáng mai ba ba mà biết được mình dám không nghe lời thì sẽ lớn chuyện mất. 
Mệt mỏi lắm rồi nhưng hiện tại Mộng Nhiên vẫn chưa thể về phòng nghỉ ngơi, bởi vì tóc tai và quần áo anh đang mặc vẫn còn ướt sũng. Để yên thì cũng được, nhưng như vậy sẽ rất dễ đổ bệnh, khó chịu gây hâm da. 
Mộng Nhiên chồm người đến, mở lấy hộc tủ bên cạnh đầu giường, khó khăn lắm mới kéo ra được một chiếc máy sấy tóc. Cô cẩn thận cắm phích vào ổ điện, sau đó mầy mò tìm kiếm nút khởi động. 
- Áaa...Dật...bỏ em ra, đau quá. 
Nhưng ngay sau khi Mộng Nhiên đưa máy sấy đến gần đầu Tử Dật thì đôi mắt nhắm nghiền từ nãy giờ đột ngột mở to, trừng lên như những con cương thi, anh bất thình lình thức tỉnh như vậy khiến Mộng Nhiên giật mình mà bật ngửa, còn chưa kịp ngồi lên thì cổ tay liền bị anh dùng lực nắm lấy, quật ngã một vòng. 
Động tác của người đàn ông này thật sự rất kinh người, anh nhanh nhẹn đến nỗi khi Mộng Nhiên còn chưa hiểu chuyện gì đã diễn ra thì cần cổ đaz truyền đến cảm giác khó thở, đau đớn. 
- Đau...Dật...khụ khụ, là em. 
Bị anh bóp cổ, cô khá khó khăn trong việc nói năng. Da mặt của Mộng Nhiên đã dần biến sắc, đổi sang trạng thái tím tái vì bị ngạt hơi. Nhưng mặc cho cô có van xin, quằn quại như thế nào thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703340/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.