Mộng Nhiên... em tránh ra.
Tử Dật mất kiên nhẫn ra lệnh.
- Đừng hòng, muốn động đến họ trước tiên phải bước qua xác em.
Mộng Nhiên vô cùng cứng đầu, cô nhất quyết sẽ không chịu chùn bước trước cái nhìn lạnh lẽo, ẩn chứa đầy rẫy sự chết chóc trong đôi mắt ấy.
Chưa bao giờ cô thấy mình dũng cảm như thế này. Dù rất sợ nhưng so với việc trơ mắt người thân bị anh bắn chết còn đáng sợ hơn cả trăm, cả ngàn lần.
Nhìn một thân bé nhỏ che chở cho cả bốn mạng người, Tử Dật không nhịn được mà nhếch môi cười khẩy, anh xoay tròn khẩu súng trên đầu ngón tay trỏ, phong thái ung dung, chầm chậm tiến về phía cô.
- Anh không được đến đây.
Mộng Nhiên loạng choạng, lòng ngực phập phồng liên hồi, vừa lo vừa bối rối không tự chủ được mà lùi dần về phía sau.
Chân dài sải bước nhanh chóng ám sát được đối phương, Tử Dật không thương tiếc bóp lấy khuôn mặt của Mộng Nhiên, khiến hai bầu má phúng phính ép lại, môi hơi chu lên trông rất đáng yêu.
Anh kề môi mình sát môi cô, Mộng Nhiên theo thói quen mà nhắm tịt mắt đời chờ.
Tưởng chừng sẽ có một nụ hôn ngọt ngào diễn ra, nhưng không...
Anh chỉ muốn trêu đùa và nhạo báng cô mà thôi.
- Em tự tin về bản thân mình quá đấy Kha Mộng Nhiên.
Dứt lời, anh quật mạnh tiện tay ném cô cho hai gã đàn em gần đó trấn giữ.
- Thả tôi ra, đừng chạm vào người tôi lũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-hanh-phuc-khong-tron-ven/2703291/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.