Cạch!
- Chủ tịch! Em đã lấy tài liệu về cho anh rồi này!
Tự Ninh nhẹ nhàng bước đến và để tài liệu xuống bàn!
- Em lại đây với anh!
Cung Thời Niên bảo Tự Ninh sang đứng cạnh mình.
- Hả? Ừm!
Tự Ninh ngoan ngoãn đi đến đứng cạnh Thời Niên, nhưng anh lại không hài lòng với cái khoảng cách này.
- Anh lại có chuyện gì dặn dò sao?
Thời Niên nhếch mép lên.
- Em đừng đứng xa anh như vậy chứ! Lại gần thêm chút nữa đi!
Cung Thời Niên chống tay lên cằm và nở một nụ cười gian tà trông bất bình thường lắm! Nhưng biết làm sao được, ở đây là công ty nên cô không có cách nào kháng cự, vì anh là sếp của cô.
- Ừm! Vầy được chưa ạ?
Vẫn còn cách một mét! Cái cô nàng này sao cứ thích giữ khoảng cách với mình ở công ty vậy cà!
- Á!!
Cung Thời Niên chợt đưa tay ra kéo cô ngã vào lòng mình.
- Như vầy mới được!.
Tự Ninh giãy dụa định ngồi dậy thì lại bị Thời Niên ôm chặt.
- Ở đây là công ty đó, anh đang làm gì vậy?
Nghe cô nói lời khó chịu như vậy, Cung Thời Niên cũng theo đó nà khó chịu theo!
- Tự Ninh! Công ty thì sao chứ? Ở đây là phòng làm việc của anh, đâu có ai. Vã lại, cho dù có thì thế nào? Em có cần giữ khoảng cách với anh như vậy không?
Anh ấy lại vậy rồi! Lại tức giận!!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938931/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.