Cho đến sáu giờ chiều, Tự Ninh mới tỉnh dậy.
- Ưm... Á!
Cô ngồi dậy với cái thân hình luộm thuộm, đầu tóc rối bù, hơn nữa là... cả cơ thể đều ê ẩm, khó chịu. Thật sự là đau lắm luôn.
- Lần này anh ấy thật sự làm rất mạnh bạo. Là đang hành hạ mình nhỉ? Ôi! Chắc là do anh ấy quá tức giận nên mới vậy. Một người có tính chiếm hữu cao như anh ấy... mình hiểu mà!
Nhưng, không thể cứ tiếp tục níu kéo như vậy nữa!
Lòng Tự Ninh lúc này vô cùng đau nhói, tâm trí cô càng lúc càng rối ren, chỉ vì.... giấc mơ vừa nãy.
Một giấc mơ vô cùng mơ hồ và kỳ ảo.
- Tiên quân đó nói vậy cũng không phải không có lí.
Thật ra cô đã mơ thấy một vị tiên quân, ngài ấy nói: "Cô thật sự định cố chấp mà bướng bỉnh sao? Cô thật sự muốn ở bên anh ta chăng? Ha! Đừng cố cứng đầu nữa, cô.... vốn không thuộc về thế giới này, nên, nếu cô cứ thế này thì sẽ phải lãnh nhận hậu quả đấy."
Lời nói đó... tuy chỉ là mơ nhưng lại vô cùng có lí. Bình thường cô cũng không tin vào thần tiên và những điều không có thật này đâu, nhưng mà, việc cô hoá đá và được sống cho đến bây giờ không phải là một phép màu à! Nên.... muốn không tin cũng không được.
- Mình vốn không phải là người thuộc thế giới này, nên.... muốn sống trọn đời trọn kiếp với người mình yêu là có tội sao??
Tự Ninh tắm rửa sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938885/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.