Chíp! Chíp! Chíp!
Tiếng chim ríu rít hót chào ngày mới, ánh nắng chói chang sưởi ấm linh hồn của mỗi người và... sức sống thanh xuân đã rực lên từ hôm nay. Riêng Cung Thời Niên và Tự Ninh, họ cũng đã bắt đầu lại sau hiểu lầm.
- Tự Ninh!!
- Hửm? Sao vậy?
Không hiểu sao lại có cảm giác Thời Niên đã thẹn thùng e ấp nhỉ? Cứ như là thiếu nữ ấy!
- Chúng ta... hẹn hò đi!
Hẹn hò sao?
- Nhưng mà.... anh không cần phải đi làm sao? Gần đây anh bận lắm mà!
Cung Thời Niên bỗng nhiên ôm chầm lấy Tự Ninh.
- Công việc thì làm sao mà có cửa so với em! Hơn nữa, chúng ta đã yêu nhau lâu như vậy rồi mà còn chưa có buổi hẹn hò nào. Không lẽ... em không muốn???
Tiểu Cường nói đúng, mình đúng là hại nước hại dân mà! Vì mình mà anh ấy bỏ cả công việc!
Tự Ninh vẫn còn chưa biết chuyện xảy ra với Nhậm thị, nếu không thì cô còn cảm thấy áy náy hơn nữa.
- Sao vậy? Sao em không trả lời anh?
Thật ra thì.... Tự Ninh thấy rất tội lỗi thật đấy! Nhưng... cô thật sự cũng rất muốn được hẹn hò cùng Thời Niên. Nói sao đây ta? Dù sao cô cũng là con gái mà, hơn nữa, vẻ mặt của anh ấy còn đáng yêu như vậy, chắc hẳn anh cũng muốn ở bên cô, cùng đi chơi với cô cả ngày hôm nay, thế thì.... làm sao mà cưỡng lại được đây?
Cuối cùng chỉ còn cách ích kỷ một phen thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938881/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.