Ở biệt thự.
- Có chuyện gì mà trong chị cứ buồn buồn vậy?
Nguyệt Nguyệt đang quét dọn ngoài vườn thì thấy Tự Ninh ngồi ngắm hoa ở gần đó, nhưng... vẻ mặt cứ buồn rầu không vui thế nào ấy!
- Hả? Không có gì đâu!
Bị Nguyệt Nguyệt gọi nên cô có hơi giật thốt, như vậy... trông lại càng lạ hơn.
- Chị thật sự không sao chứ? Từ sáng đén giờ em thấy chị cứ sao sao ấy! Em... nhớ chị thích hoa lá lắm mà... nhưng... sao hôm nay chị lại bứt hoa vậy?
Hả? Nãy giờ Tự Ninh cứ lo ủ rũ nên cũng không để ý là tay mình đang làm gì nữa.
- Ừm! Thật sự chị không sao cả! Chỉ... có một ít buồn phiền về chuyện công việc thôi!
Chuyện công việc?
- Là chuyện gì vậy? Chị có thể kể em nghe với không? Biết đâu... em cũng có thể giúp! Nhưng... chắc là em không giúp được! Cơ mà... hơ hơ! Thật ra thì... tại em muốn nghe!
Cô ấy lúc nào cũng có thể vô tư, hồn nhiên, đúng là một đứa trẻ. Còn mình... thì lúc nào cũng lo âu, chắc là do... mình đã già quá rồi nên sinh ra lo sợ.
- Chị..... Ừm... Lỡ như em bị người khác tính kế và bị mọi người hiểu làm thì em sẽ làm gì?
Hả??
- Chuyện có nghiêm trọng lắm không ạ? Mà trong công ty có ai dám tính kế chị sao?
Tự Ninh không nói gì?
- Ừm... Nếu là em... thì em sẽ tìm người đã tính kế mình và hỏi cho ra lẽ, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938854/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.