Cung Thời Niên đã suy nghĩ lại sau những lời nói của Eric , anh đã chôn vùi cơn đau vào sâu trong tim và tiếp tục là một Cung Thời Niên băng giá.
Sau khi đi làm trở lại thì công việc của anh bắt đầu bộn bề vì bị tồn động. Bận tối mặt tối mày đến mức anh không còn thời gian nhớ đến cô gái mang tên Phó Tự Ninh nữa. Có lẽ... việc chạy trốn tốt nhất là công việc chứ không phải rượu bia, bởi công việc sẽ giúp ta lắp đầy đầu óc và trái tim trống vắng.
Nhưng, tại sao anh muốn quên đi rồi nhưng... vẫn có người làm cho anh nhớ đến để phiền muộn trong anh lại tuôn trào!
Cạch!
- Chủ tịch! Đã điều tra ra rồi, Phó Tự Ninh thật sự không phải là gián điệp. Mà gián điệp thật sự là... Nghê Yên Vân.
Tiểu Cường khó chịu nói với giọng khó hiểu. Anh thật sự không ngờ Nghê Yên Vân lại là người như vậy. Anh cảm thấy.. gián điệp nên là Phó Tự Ninh mới đúng, còn Yên Vân, cô ta đã làm ở công ty này rất lâu rồi mà, sao có thể chơi trò phản bội này được!?
- Nghê Yên Vân??
Ngay cả Cung Thời Niên cũng cảm thấy đây là chuyện không thể tin được. Nhưng... không phải Tự Ninh là tốt rồi!
- Đúng vậy! Là cô ta? Có phải chuyện này kì lạ quá không? Ông ta... đáng sợ đến mức có thể thao túng được nhân viên lâu năm của chúng ta!
Cũng vì ông ta là một người đáng sợ nên.... Tự Ninh rời xa tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938841/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.