Do ngày hôm nay là ngày đầu tiên Tự Ninh đi làm nên cũng chả có việc gì cho cô, cũng vì vậy mà Tự Ninh chỉ xem lại số liệu và làm những chuyện lặt vặt, dường như là chỉ đang ngồi chơi, nhìn không hề giống một cô nàng bận tối mắt tối mũi ở bộ phận kinh doanh.
Cứ vậy mà cho đến trưa, lúc Tự Ninh rời chỗ định đi ăn một mình, vì... cô vẫn chưa quen biết ai, vã lại, bọn họ trông vẫn chưa muốn rời chỗ.
Bỗng, có một cô gái gọi lớn.
- Này! Tự Ninh! Cô tên là Tự Ninh mà hả? Tôi nhớ vậy.
Tự Ninh e dè bước lại gần cô gái đó, mỉm cười hỏi.
- Vâng, là em, chị có việc gì sao?
Cô gái trông chững chạc và khó chiều đó cúi đầu lấy trong túi ra thứ gì đó.
- Này! Tiền này! Cô đi mua giúp tôi hộp cơm được không?
- Dạ?
Cô ta bắt đầu cau mày.
- Dạ gì mà dạ? Không lẽ cô định từ chối? Mới vào làm đừng có mà kênh kiệu. Tại tôi thấy cô rảnh quá nên tôi mới nhờ! Chứ bộ cô không thấy tôi đang bận muốn điên lên sao, mấy bản tài liệu này trưa nên điều phải trình lên cấp trên rồi. Còn cô... thì có được tích sự gì đâu.
Bị đàn chị có kinh nghiệm mắng tới tấp, Tự Ninh không biết nói gì ngoài cố cười.
- Không! Em không có ý đó! Em sẽ mua giúp chị! Chị anh loại cơm gì? Sườn hay là...
Tự Ninh còn chưa nói hết câu thì mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938823/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.