Đến giờ tan làm, Tự Ninh định đón xe buýt về nhà để đỡ được tiền di chuyển, nhưng, không ngờ... lại gặp phải Vương Tề Mặc.
- Trùng hợp thật! Em tan làm rồi sao?
Trùng hợp? Nhìn thế này giống trùng hợp quá ha? Rõ ràng là anh đã đợi cô từ trước. Mà không lẽ.. anh biết giờ tan làm của nhân viên? Suy cho cùng, chỉ có kẻ ngốc mới tin anh.
- Ô! Nhưng, sao giám đốc lại chờ ở đây vậy? Anh... đang muốn đón ai sao?
Tề Mặc hơi nhếch mép, anh bước đến mở cửa xe ra.
- Anh chờ em đó! Đi thôi! Anh đưa em về, dù sao giờ này cũng đã trễ rồi. Để một cô gái đi về nhà một mình không phải là vô tâm quá sao??
Nếu... Tề Mặc đã nói đến vậy rồi Tự Ninh cũng đâu thể từ chối. Huống chi, hiện tại anh ấy không chỉ là cấp trên của cô mà còn chủ nợ của cô, ít ra cũng phải nể mặt.
- Vậy... cảm ơn anh trước nha!!
Tự Ninh cười gượng nhẹ nhàng bước lên xe.
Nhưng, chợt, Vương Tề Mặc lại.... kéo tay cô lại.
- Khoan đã! Chân em sao vậy? Sao lại đi cà nhắc!?
Tự Ninh hơi giật thót, cô cười cười rồi bảo với anh.
- Em... em không sao, là do bất cẩn thôi! Về nhà em sẽ tự bôi thuốc.
Nhưng vẻ mặt của Vương Tề Mặc vẫn cứ nghiêm túc và đăm chiêu, làm cho Tự Ninh cảm thấy rất ngượng ngùng.
- Haiz! Em lên xe đi! Để anh xem xem!!
Rồi Tề Mặc bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938819/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.