Sau những lời bạo gan dứt khoát, Tự Ninh đã trở lại với công việc của mình. Nhưng, cảm giác hiện tại của cô không còn mạnh mẽ như những lời nói ban nãy nữa. Ngược lại, tim cô lại bắt đầu loạn nhịp vì sợ hãi.
Cô sợ, có phải mình đã tổn thương anh ấy rồi không? Có phải mình đã quá nặng lời? Anh ấy sẽ... ghét mình chứ??
Nhưng, nếu lúc nãy cô lại nhu nhược thì... thật sự là hết thuốc chữa.
Chỉ là, sau vụ lần này, cô đã phát hiện ra con tim của mình.
Dường như cái thứ nghiệt duyên này không hề dễ dàng chấm dứt như cô nghĩ, cái tình yêu kéo dài hai kiếp, người đàn ông trong lòng cô, đã in sâu hình bóng...
Đã ba tháng, nhưng lần đối mặt này, cô đã hiểu rõ, con tim cô vẫn còn rung động với hắn ta, cảm xúc của cô cũng vô cùng bấn loạn khi nhìn vào mắt hắn. Tự Ninh cô... vãn còn yêu người đàn ông đó rất nhiều!
- Không phải chứ? Mình... sao lại nhu nhược như vậy! Đã nói là sẽ vô cảm đối với anh ta rồi mà... sao bây giờ lại...? Mình điên mất thôi!
Đột nhiên, có người bước đến đưa cho cô một sắp tài liệu!
- Này! Tự Ninh! Cô đang lẩm bẩm gì đấy? Có phải là hối hận vì từ bỏ chức thư kí ở Cung thị rồi không? Nhưng bây giờ có tơ tưởng hay là hối hận cũng đã muộn rồi. Vì công việc của cô hiện tại là đống tài liệu này nè! Làm cho tốt vào!!
Cô gái đó nhìn có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2938784/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.