Chương trước
Chương sau
Thấy trạng thái của Tự Ninh có vẻ không ổn, Hạnh Nhung liền bước đến hỏi chuyện.

- Sao vậy?

Tự Ninh ỉu xìu trả lời.

- Trưởng phòng vừa mới giao cho em công việc kí hợp đồng với minh tinh Nhật Ánh vào chiều nay.

Nghe đến đây, Hạnh Nhung liền hiểu mà phì cười.

- Ha! Đáng lẽ tôi cũng muốn giành hợp đồng này để lập công, nhưng suy nghĩ lại, đụng đến những nữ minh tinh phẫu thuật thẩm mỹ nát mặt đó không phải là chuyện dễ dàng gì nên thôi. Lần này... xem ra trưởng phòng là đang làm khó cô. Nhưng thôi nào! Cố lên đi! Không biết chừng cô sẽ ăn may.

Nghe Hạnh Nhung nói vậy, Tự Ninh càng lo lắng.

- Thế.. nếu em không giành được hợp đồng này thì sao?

Hạnh Nhung nhẹ nhàng nghênh gương mặt thanh tú của mình lên nói.

- Vậy thì... cô chuẩn bị tinh thần chịu sự khiển trách của cấp trên đi. Vì sản phẩm sắp phải quản bá và tung ra thị trường rồi, còn không quay được quảng cáo và chụp được poster thì mệt đấy!

Hạnh Nhung vừa nói vừa vỗ vỗ vai Tự Ninh rồi bước đi!

- Không phải chứ? Sao trên vai mình lại đột nhiên có một gánh nặng vậy nè!

Vì quá sợ không hoàn thành được nhiệm vụ nên Tự Ninh đã nhanh chóng lên mạng tra sở thích và những thứ mà nữ minh tinh này ghét. Tìm hiểu tất tần tật về cô ta như một phóng viên vậy.

- Tính tình cô ấy hơn kiêu căng, không tốt sao??

- Diễn suất cao nhưng... phẫu thuật thẩm mỹ nhiều? Hai cái này liên quan à?

Không những tìm hiểu về cô minh tinh đang nổi này mà Tự Ninh còn độc những bình luận của cư dân mạng về cô ấy.

- Cho dù thế nào, nhưng mình cảm thấy có một điều không thể phủ nhận được ở cô ấy là... cô ấy có nhan sắc và sắc vóc vô cùng hoàn hảo. Bởi vậy mới được những nhà đầu tư và đạo diễn săn đón.

...----------------...

Vào buổi chiều, Tự Ninh đã canh và đến rất đúng giờ, vì cô thật sự vô cùng xem trọng lần này. Nhưng..

Chờ..

Năm phút!



Mười phút!

Mười lăm phút!

Rồi ba mươi phút!

Người đâu mất luôn rồi?

Cô minh tinh đó đâu? Sao còn chưa tới?

...----------------...

Ngồi ở đó mòn mỏi hai tiếng, đúng hai tiếng đã trôi qua nhưng người đâu không hề biết!

Nhiều lúc, cô còn tưởng mình đã đến sai địa điểm, sai thời gian... nhưng rõ ràng.. mọi thứ diều đúng!

Hai giờ hơn năm phút, Tự Ninh đã chờ đợi đến sắp không còn kiên nhẫn, dường như, cô đã muốn ngủ gật, nhưng...

- Chào! Tôi là Nhật Ánh! Cô là người của Vương thị phải không??

Hiện tại, Tự Ninh nhìn thấy nữ minh tinh đó cứ như là ảo ảnh vậy, tỏ sáng vô cùng. Hải mắt Tự Ninh lấp lánh, nhanh chóng phục hồi lại tinh thần, nở nụ cười,đứng dậy chào hỏi và vươn tay ra định bắt tay với cô ấy.

- Xin chào! Đúng vậy, tôi là người của Vương thị, là Phó Tự Ninh!

Nhưng, cô ấy lại đưa tay ra vờn Tự Ninh rồi mỉm cười hất tóc mình ra sau, cảm giác phớt lờ này... có cảm giác.. vô cùng khinh bỉ.

Rồi cô ấy uyển chuyển ngồi xuống, ngay cả dáng ngồi thôi cũng xinh đẹp, thướt tha.

- Ồ! À! Tự Ninh nhỉ? Xin lỗi cô nha, ngày nào tôi cũng bận bịu quay phim tối mặt tối mày nên đến trễ... một xíu! Không phiền cô chứ?!

Một xíu? Hai tiếng năm phút là một xíu của cô nữ minh tinh này sao? Cô ấy có biết là Tự Ninh đã chờ mòn mỏi thế nào không? Sao cô cũng không thử ngồi một chỗ vài tiếng chờ đợi đi! Cái cảm giác tuyệt vọng khi chờ một người này chắc cô không thể hiểu được đâu? Bởi... cô là người lỡ hẹn, người chờ đâu phải là cô!

- À! Vâng, không sao?!

Tự Ninh ngượng ngùng ngồi xuống.

- Vậy... chúng ta bàn vào việc chính được chưa?

- Khoan đã! Để tôi uống một ngụm nước đã! Khát khô cả cổ!

Tự Ninh vẫn cố gắng nhẫn nại, nếu là người khác thì đã nổi khùng từ lâu.

- Vâng, chị cứ tự nhiên. Phải rồi, đây là nước ép dâu mà tôi đã gọi sẵn, đúng như sở thích của chị. Bánh kem, cũng là loại ít đường cho người ăn kiêng, tôi biết chị là một người rất khắc khổ với bản thân mình nên đã gọi món bánh này, không sợ béo lên đâu!



Cứ tưởng Nhật Ánh này sẽ vô cùng hài lòng với thái độ chuyên nghiệp này của Tự Ninh, nhưng không ngờ vẫn phải nghe cô ta chất vấn và phàn nàn.

- Ồ! Xem ra Vương thị cũng rất có thành ý mời tôi về làm đại diện đấy.

- Cô nói đúng, tôi rất thích nước ép dâu, nhưng... còn việc ăn kiêng, sợ béo thì! Ha ha ha! Cô là có ý gì? Tôi là người mẫu, nhưng tôi là dạng người ăn hoài không béo đấy! Còn sợ việc ú lên sao?

Ha! Thật sự có dạng người ăn hoài không béo sao?! Đó chỉ là lời nói quá thôi, chứ không kén ăn thì ít gì cũng lên một, hai cân.

- Vâng! Vâng! Vâng! Nhưng đối với một người hay luyện tập như minh tinh Nhật Ánh đây thì... ăn nhiều đồ ngọt quá cũng không tốt đâu!

Nữ minh tinh cứ có cảm giác rằng minh đang bị chống đối nên có chút không vui!

...----------------...

Mười lăm phút sau!

- Chúng ta... bàn việc được chưa ạ?!

Sau mười lăm phút chờ đợi, cuối cùng cũng chờ được cái gật đầu của cô ấy!

- Được, cô nói đi!

Tự Ninh không chờ đợi thêm nữa, nhanh chóng nghiêm túc nói về lợi ích hai bên và điều kiện.

........

- Ồ! Vương thị chiêu đãi hậu hĩnh thật, đại diện sáu tháng cũng không phải là thiệt thòi gì. Nhưng, tôi có thêm một điều kiện.

Tự Ninh nhanh chóng mỉm cười, gật đầu!

- Vậy... tôi muốn thêm vào hợp đồng một điều khoản là... cho dù tôi cod việc bận, hay bệnh không quay hình hay chụp ảnh được, cũng phải trả tiền công cho tôi, thế nào?!

Chuyện này.... Tự Ninh có hơi do dự!

Vì hiện giờ là thời gian cấp bách nên... thêm điều khoản này chắc cũng không vấn đề.

- Thành giao!

Được, vậy thì... tôi chấp nhận ký!

Vậy là bản hợp đồng này đã bàn phán xong, chỉ là... tốn quá nhiều thời gian và sức lực, khiến cho Tự Ninh... mệt lả cả người!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.