Vào buổi tối, Tự Ninh đã lấy chiếc đầm của Cung Thời Niên tặng ra mặc thử.
Khi nhìn mình với chiếc đầm, cô đã đứng thẫn thờ nhìn mình trong đó mà suy tư. Cái cảm giác giống như.... không gian xung quanh cô chỉ toàn là một màu bóng tối u ám.
Chợt, có tiếng chuông cửa vang lên làm phá vỡ bầu không khí trong tâm Tự Ninh.
Ting toong! Ting toong! Ting toong!!
Tự Ninh giật mình, nhanh chóng bước đến mở cửa.
Lạch cạch!
- Vương Tề Mặc?! Sao anh lại đến đây giờ này?!
Tề Mặc mỉm cười nham hiểm.
- Em không định mời anh vào nhà?
- Anh vào đi!!
Tề Mặc vô tư đi vào nhà của Tự Ninh như đã rất quen thuộc.
Đột nhiên, nhìn Tự Ninh một lúc, anh mới phát hiện ra điểm gì đó kì lạ... rất thú vị.
- Em... chiếc đầm trắng này... ở đâu ra vậy?!
Hả? Cái này...
- Đừng nói với anh... là em dùng tiền của mình để mua nha?! Em... bao giờ mà em lại dùng tiền của mình vào những thứ như này?
- Ý anh là sao? Em mặc nó không đẹp sao? Anh đây là đang chê bai?!
Phát hiện ra hình như mình đã đùa giỡn quá quắt rồi nên anh liền tỏ ra thái độ xin lỗi.
- Không phải! Ý anh không phải là vậy đâu! Em mặc chiếc váy này thật sự rất đẹp, rất hợp với em. Chỉ là... anh muốn biết nó từ đâu mà ra thôi! Em thật sự tự mình mua nó!!!
Vương Tề Mặc như này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2937560/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.