Thời gian tan làm rồi cũng đã đến, có cảm giác như một ngày trôi qua thật là ngắn ngủi vậy.
- Tự Ninh!
Gì đây? Vương Tề Mặc lại đến đón Tự Ninh tan làm sao?
- Anh... chờ ở đây lâu chưa? Hôm nay... em ở làm làm cho xong việc nên... tan làm hơi trễ.
- Không sao cả! Vì em, anh chờ được mà!
Câu nói này của Vương Tề Mặc như là... có ẩn ý gì khác vậy!!
- Đi thôi! Ăn đưa em đi ăn tối! Lên xe đi!
- Haiz! Suy nghĩ lại thì... có một vị sếp như anh cũng tốt thật đó!!
Hình như... là Tự Ninh đã nói gì sai hay sao ý, không hiểu tại sao Tề Mặc lại trở nên quạu quọ.
- Anh không phải sếp của em. Vã lại... trong cái công ty này... anh chỉ đặc biệt tốt với mỗi em thôi!!
Hả? Tự Ninh có chút sững người, nhưng rồi cô lại nghĩ đây chỉ là một lời nói đùa thôi, vã lại bạn bè với nhau thì đặc biệt kiểu gì đây!!
...----------------...
Sau khi đến nơi, Tự Ninh có hơi bất ngờ, nhà hàng không có một người khách nào cả, hơn nữa... còn được trang trí vô cùng lãng mạn.
- Tề Mặc, đây... nhà hàng này bị sao vậy? Có người bao rồi hả?
Lúc này, Tề Mặc mới để lộ ra vẻ mặt nham hiểm của mình.
- Em có bất ngờ không? Hôm nay là sinh nhật của em mà! Hơn nữa... đây là đặc biệt trang trí theo kiểu em thích!
Hả? Không phải chứ? Tự Ninh thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2937556/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.