Tự Ninh biết chắc là anh đã hiểu sai ý cô nên không muốn nói thêm nữa. Cô không muốn.... mình và Tề Mặc mới có mối quan hệ chính thức thì đã có hiểu lầm.
- Ý em không phải như anh nghĩ đâu. Nhưng chúng ta dừng lại tại đây là được rồi, mỗi người lùi lại một bước đi, nếu không... cả hai đều không ai được cả. Hơn nữa, đã sắp đến giờ làm rồi, em đi trước đây.
Tự Ninh mở cửa xe, còn chưa kịp bước xuống thì Tề Mặc đã kéo tay cô lại, nhăn không cho cô xuống xe.
- Anh cũng không muốn truy cứu xem trong lời nói của em rốt cuộc là ý gì. Anh chỉ muốn... em hãy tin anh, anh nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho em. Anh đã không còn là một chàng trai nổi loạn nữa rồi, đối với em.... anh rất thật lòng.
Tự Ninh thở dài vì cảm thấy mình không xứng với hai chữ "thật lòng" đó của Vương Tề Mặc, rồi cô quay sang hững hờ nói một câu.
- Em biết rồi!
Nhưng Tề Mặc vẫn chưa chịu buông tay cho cô đi.
- Anh... còn việc gì muốn nói với em nữa sao?
- Nếu em... không thích để cho mọi người thấy thì không cần gượng ép đâu..
Tự Ninh nhìn thấy Vương Tề Mặc ỉu xìu như thế nên cũng không đành lòng.
- Không sao đâu!
Rồi Tự Ninh một mạch bước xuống xe anh, tỏ ra lạnh lùng không quan tâm những ánh mắt xung quanh, cũng không màng đến hậu quả đang lấp ló phía trước.
Theo đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2937551/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.