Chương trước
Chương sau
Bên phía Cung Thời Niên cũng đã biết chuyện, anh vừa biết đã đã tức tốc lệnh cho Tiểu Cường đi gỡ cái tin đồn nhảm nhí trên hot search xuống.

Nhưng tiếc là tin tức bị lan truyền một cách chống mặt nên Tiểu Cường vẫn chưa xử lí kịp.

Cạch!!

Khi Cung Thời Niên vừa mở cửa định bước ra ngoài thì lại đụng mặt Mã Hải.

- Anh định đi đâu? Đến chỗ cô ấy?

Mã Hải biết được ý định trong đầu Thời Niên là gì nên nhanh chóng nhăn nhó đẩy anh vào trong.

Lạch cạch!!

- Cậu làm gì vậy? Muốn chóng tôi sao??

Cung Thời Niên gầm gừ, vẻ mặt chứa đầy rẫy sự nguy hiểm, cứ như chỉ cần nói sai một điều gì thì sẽ bị ăn tươi nuốt sống vậy.

- Chóng? Không! Không! Không! Anh nói gì vậy? Tôi chỉ là đang lo cho anh thôi! Anh đừng có hiểu sai ý tôi chứ!!

- Tôi biết rằng anh đang lo lắng cho cô ấy nhưng mà... đám đông ở dưới công ty vẫn chưa giải tán được, phóng viên bên cô ấy cũng chưa đi... anh định... gặp cô ấy bằng cách gì đây??

Nghe Mã Hải nói, tự nhiên Thời Niên lại ngộ ra. Cơ mà anh thật sự không hiểu là tại sao bây giờ mình lại thành ra thế này, bình thường anh vốn là một người lí trí, nhưng hiện tại... anh vô cùng lo lắng cho cô, chỉ muốn nhanh chóng đến bên cô, bảo vệ cô, trấn an cô. Lúc này đầu óc anh rất rối.



Nhìn ra bầu trời xanh thở dài, đột nhiên anh lại nảy ra một ý.

- Cậu chuẩn bị trực thăng cho tôi đi!!

Trực thăng? Hả? Mã Hải anh không nghe lầm chứ? Cung Thời Niên có cần bất chấp đến vậy không?

- Cung tổng à! Nếu anh làm vậy thì tin đồn sẽ càng rộ hơn, không có cách nào lắng xuống đâu! Cách tốt nhất hiện tại là im lặng rồi đưa tin phủ nhận tất cả?

Hừ! Cung Thời Niên nhẹ nhàng nhếch mép, nhắm mắt lại che giấu đi sự tức giận đang sắp bùng nổ.

- Cậu nghĩ... tôi sẽ làm vậy sao? Cách của cậu không dành cho một người đàn ông như tôi. Tôi... nhất định sẽ bảo vệ cô ấy... bằng mọi giá.

Nghe đến đây Mã Hải liền biết mình không thể nói thêm gì nữa nên anh liền ngoan ngoãn nghe lệnh Cung Thời Niên.

...----------------...

Lúc nãy, Tự Ninh đang bị nhốt bên trong nhà, cô ngồi bó gối trên sofa với tâm trạng lo lắng vô cùng. Cô sợ sẽ ảnh hưởng đến Tề Mặc, cô cũng không biết nên giải thích với anh sáy thế nào. Cô cứ cầm điện thoại, bật rồi lại tắt, lưỡng lự không biết có nêm gọi cho Vương Tề Mặc hay không.

Đúng lúc đó, tiếng chuông điện thoại lại reo lên khiến Tự Ninh giật thốt cả mình. Nếu... là Vương Tề Mặc thì cô có nên bắt máy không! Nhưng...

- Là công ty gọi đến!!!



Tự Ninh cố gắng tự trấn an rồi bắt máy.

- Alo! Giám đốc Lí! Anh... gọi cho tôi có việc gì sao?

Bên kia vọng qua một tiếng thở dài khiến cho Tự Ninh vô cùng căng thẳng, không phải... là vì chuyện hot search lần này chứ??

- /Tự Ninh, tôi thấy cô cũng là một cô gái tốt, là một người biết cô gắng nên mới nhận cô vào. Nhưng chuyện này là sao vậy? Cô còn có quan hệ với hai người đàn ông giàu có, quyền lực đó? Dây dưa không dứt?/

- /Tôi không ngờ cô là một người như vậy luôn đấy!/

- Giám đốc!!

Tự Ninh vừa mở miệng cất tiếng thì bên kia đã cướp lời.

- /Tôi không cần biết chuyện này là thật hay là giả, cũng không quan tâm mối quan hệ thật sự của các người là gì. Tôi chỉ biết... bây giờ công ty đang bị liên lụy vì cô, phóng viên cứ tới nườm nượp khiến công ty bây giờ như muốn phát nổ./

- /Cũng vì cô đã mang đến tai hoạ cho chúng tôi như thế nên... từ hôm nay cô đã bị sa thải, cô không còn là nhân viên của chúng tôi nữa. Tiền lương tháng này, xem như tôi tặng cho cô, một lát sẽ có người chuyển qua./

Tút! Tút! Tút!

Vừa nói xong thì vị giám đốc đó liền cúp máy, không cho cô nói thêm lời nào.

Dù lòng cô bây giờ có khó chịu nhưng cũng chủ biết cam chịu vì... cô hiểu, đâu ai muốn công ty của mình đang làm ăn tốt lại bị liên lụy vì một người không đáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.