Tại Cung thị. Một lúc sau.
- Cung tổng! Cung tổng!! Không hay rồi, trợ lí Mã bị xe tông, đang cấp cứu.
Cung Thời Niên tái xanh mặt!!
- Sao cơ? Tiểu Cường bị xe tông??
Anh nghiến chặt hai hàm răng, siết chặt tay đấm xuống bàn một cách đầy hung tợn.
Rầm!!
- Được lắm, Phan Trấn Vũ!! Ông quả nhiên là đáng sợ, xem mạng người như cỏ rác!!
...----------------...
Cũng vào tối hôm đó, Phó Tự Ninh đang trên đường đi làm về thì chợt... cô cảm giác có ai đó cứ đi theo mình.
Cô sợ hãi đi chậm lại rồi lén nhìn ra sau, quả nhiên là có một người áo đen đi theo cô.
Theo phản xạ thì đáng lẽ cô nên bỏ chạy, nhưng ngược lại cô lại cố gắng bình tĩnh và tỏ ra là mình chưa biết gì và tiếp tục đi về nhà. Vì cô biết rõ... là người nào đang muốn theo dõi mình.
...----------------...
Sau khi về nhà đóng chặt cửa lại thì cô mới bắt đầu hoảng hốt, tim không ngừng đập thình thịch vì sợ hãi.
- Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Không được rồi, mình phải nhanh chóng nghĩ cách.
Thế là cả đêm Tự Ninh không ngủ, cuối cùng cũng nghĩ ra cách.
...----------------...
Sáng hôm sau, Tự Ninh vẫn đi làm như bình thường và kẻ áo đen kia vẫn bám theo cô suốt, nhưng cô đã trấn an được tâm của mình nên không còn sợ hãi nữa.
Đến cửa tiệm thì cô vẫn làm việc như bình thường. Đến một lúc sau, khi có cơ hội thì cô chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-cua-chung-ta-nen-keo-dai-den-bao-gio/2937479/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.