Vào một ngày đẹp trời ở mảnh đất Giang Thành sầm uất, tuy nói thành phố này là thành phố lớn nhất nước S cũng không hề nói qua. Nơi này dường như cuộc sống của người dân cơ bản đều rất khá giả.
Nhưng mà... Ở khuất trung tâm thành phố, nói đúng hơn là phía sau ngọn núi nổi tiếng của Giang Thành thì có một cô nhi viện khá nhỏ và đơn sơ, nơi này có một cái tên là "Cầu Vồng", những đứa trẻ ở đây đa phần đều là do sơ Ánh đưa về, có đứa thì bị bỏ lại ở bệnh viện, có đứa thì được nhặt ở gần vách đá, có đứa lại được tìm thấy ở trong rừng, có đứa thì lại được cha mẹ đặt trước cửa của cô nhi viện, nhưng cho dù là lý do nào thì những đứa trẻ kia cũng không hề bị bỏ rơi, mà trái lại còn được yêu thương hơn nhiều.
Trong số những đứa trẻ ở đây thì có một nhóm thường xuyên đi lại với nhau, trong đó anh cả tên là Tô Thước năm nay mười bốn tuổi, kế tiếp là Chu Xuyên và Khương Đình Lập năm nay mười ba tuổi, tiếp đến là Hứa Vãn Tùng năm nay mười hai tuổi, cuối cùng cũng là nhân vật nắm đầu bốn người còn lại, một cô bé năm tuổi tên là Hà Mật.
Kinh ngạc lắm đúng không?
Thật ra Hà Mật là do sơ Ánh đưa về từ một ngôi miêu hoang gần cô nhi viện này, lúc đó Hà Mật chỉ là một đứa bé sơ sinh còn đỏ hỏn, sau khi đưa về thì bốn đứa bé trai này vẫn luôn phụ giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-co-dau-nuoi-tu-be/3082812/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.