Kể từ khi Hà Mật được Dương Kỷ Bắc để ý đến thì có rất nhiều chuyện đã xảy ra với cô, lúc này Hà Mật thật sự quá mệt mỏi rồi, thứ cô đang cần bây giờ là hai chữ “bình yên”, nhưng có lẽ cô không thể có được…
Buổi sáng hôm nay, như mọi khi thì anh Chu Xuyên sẽ là người đưa cô đi học, nhưng do hôm nay anh ấy có việc nên đã nhờ anh cả Tô Thước đến hộ tống tiểu công chúa họ đến lớp. Ngay lúc này thì Dương Kỷ Bắc lại đến trước mặt cô, trên tay của cậu ta còn cầm theo một bó hoa lớn, vừa nhìn cô vừa cười nói:
- Chúc mừng cậu, tân hoa khôi của trường.
Trong lúc Hà Mật đang không biết nên nói gì thì Tô Thước đã lãnh đạm đi xuống, anh đưa tay ôm lấy eo của em gái, có chút dịu dàng nói:
- Có chuyện gì sao?
Ngay lúc này thì có rất nhiều nữ sinh nhìn thấy Tô Thước liền ra sức hú hét, riêng Dương Kỷ Bắc thì lại có chút sững sờ, cậu ta đưa ánh mắt kinh ngạc về phía người nam nhân to lớn ở trước mặt. Sau đó lại nhìn xuống chỗ mà Tô Thước đang đặt tay, có chút lắp bắp, nói:
- Đây là…
- Cậu là ai?
Dương Kỷ Bắc bây giờ đã thấy lạnh sống lưng rồi, người đàn ông này sao lại có thể tỏa ra sát khí mạnh mẽ như vậy chứ? Nhưng rồi cậu ta cũng cố gắng hít thở một hơi, rồi đưa mắt nhìn Tô Thước và Hà Mật, nói:
- Cuối tuần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-duyen-co-dau-nuoi-tu-be/3082727/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.