Sở Yêu Yêu rất phẫn nộ, nàng trầm mặt nhìn Khương A Ly.
- Có phải kiếp trước ta thiếu nợ ngươi không?
Sao lần nào gặp ngươi cũng không có chuyện tốt?
Giờ thì hay rồi, vì không gian bị chấn động nên trận pháp cũng gặp ảnh hưởng Bạch Lâu đã bị truyền tống đến nơi khác.
A Ly ngượng ngùng gãi mặt có hơi bối rối nhìn Sở Yêu Yêu đang bừng bừng lửa giận, nàng dè dặt nói.
- Hay ta giúp ngươi tìm đồ đệ của ngươi...
- Không cần, dính vào ngươi rất xui xẻo!
Sở Yêu Yêu không khách khí mắng.
Vì ai mà đồ đệ đáng yêu của nàng bị thất lạc?
Còn không phải do họa của A Ly kia sao?
Đừng tưởng nàng không biết!
Đồ đệ nàng yếu như vậy không biết có gặp phải bất trắc không.
A Ly nghe Sở Yêu Yêu mắng cũng có chút tức giận nhưng là lỗi của nàng.
Nàng nhịn!
Sở Yêu Yêu hậm hực nhìn A Ly, càng nhìn càng thấy chướng mắt.
- Lần sau đừng để ta gặp lại ngươi nữa!
Nói rồi nàng hóa thành tia sáng xông qua tầng mây biến mất.
Để lại A Ly còn ngơ ngác nhìn rồi lại buồn bực mắng to: - Dám mắng ta, xui chết ngươi đi!
Rồi nàng ta nhìn lên phương hướng Sở Yêu Yêu biến mất bên môi bỗng chầm chậm nở ra nụ cười vô cùng quái khí.
Đen đủi chết ngươi!
____
Bạch Lâu bị ngập trong bùn lầy xung quanh là hoa sen che khuất, mắt hắn không mở nổi, hắn cố gắng vùng vẫy trồi lên. Khổ sở lắm mới có thể bám vào thành ao.
Bên trên có giọng nói vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do/1724117/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.