Dược đau đầu muốn chạy, nhưng lại không thể chạy nổi, nơi này bố trí cấm chế, không có Sở Yêu Yêu giải cấm chế, hắn đừng mong thoát ra.
- Xong rồi, xong rồi, sao ngươi lại không cản sư phụ ngươi lại... - Dược trừng mắt nhìn Bạch Lâu sau đó liền vỗ trán ôm đầu đau khổ kêu lên.
Bạch Lâu giật giật khóe môi như muốn nói rồi lại thôi, thật ra Bạch Lâu rất muốn trả lời Dược rằng: Nói hay lắm! Sao sư bá ngươi không cản sư phụ lại đi, không phải ngươi lợi hại lắm sao?
Mà Bạch Lâu cũng không thể hiểu được, đồ ăn mà sư phụ làm ra tuy có chút... khó nuốt nhưng đâu đến nỗi tệ, vì sao Dược lại làm ra bộ dáng thảm thiết, không muốn sống như vậy?
Vì thế hắn tò mò hỏi Dược - Đồ ăn do sư phụ con làm ra tệ đến vậy sao?
Nhìn bộ dạng của Dược giống như đã từng bị đồ ăn của nàng làm ra hù chết..
- Cái gì mà tệ, phải nói là vô cùng khủng khiếp, đồ ăn nàng ta làm ra..
Như nghĩ đến điều gì đó kinh khủng cả người Dược đều run lên. Không phải là nói quá nhưng độc dược do hắn điều chế ra còn dễ uống đồ ăn của Sở Yêu Yêu làm ra.
Chí ít độc dược của hắn không mùi không vị uống vào cùng lắm cũng chỉ độc chết người nhưng đồ ăn do chính Sở Yêu Yêu làm ra không những làm tê liệt vị giác mà ăn vào còn khiến ngươi chết không nhắm mắt đấy!
Đứng một lúc lâu Dược đánh phải đưa ra một quyết định không hề dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do/1724109/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.