Giữa trời đất bao la, tuyết ào ào rơi xuống, mang theo gió Bắc đến lạnh thấu xương, Sở Yêu Yêu một thân áo đỏ rực rỡ nổi bật trong khung cảnh đầy tuyết trắng, nàng ngồi trên một phi hành khí hình dạng như quạt, ngón tay như ngọc mải miết mân mê viên ngọc phát ra ánh sáng bảy màu.
Đôi mắt Sở Yêu Yêu nheo lại, trong lòng thầm cảm thấy may mắn.
Cuối cùng nguyên liệu quan trọng nhất của trận pháp 'vượt giới' đã có trong tay rồi!
Có tinh hạch của Tuyết Phụng trong tay, nàng chắc chắn có thể đưa Bạch Lâu an toàn trở về tiên giới, sẽ không cần phải mạo hiểu xé rách không gian.
Sở Yêu Yêu tự cảm thấy may mắn ở giới này nàng có thể tìm thấy một con Tuyết Phụng để có thể lấy tinh hạch của nó, nếu không có tinh hạch này thì đừng hi vọng gì có thể đưa Bạch Lâu đến Tiên giới một cách an toàn!
Sở Yêu Yêu nhìn ngắm tinh hạch một lúc lâu sau đó liền cẩn thận thu vào trong túi trữ vật.
Nhưng bỗng một âm thanh vang dội vang đến khiến phi hành khí của Sở Yêu Yêu cũng không chịu được mà chấn động.
Âm thanh gào rống phát ra, có cả giọng điệu đắc ý hiện rõ.
- Diệp Vẫn, ngày tàn của ngươi đến rồi!
Sở Yêu Yêu ngồi trên phi hành khí nghe thấy giọng nói khó nghe như vậy không khỏi nhíu mày.
Lại là vô số âm thanh ầm ĩ khác.
Tảng băng nứt ra, những ngọn núi băng cũng dần đổ ập xuống.
Sở Yêu Yêu dùng linh lực thi triển phi hành khí thuận lợi tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do/1724089/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.