Cách xa Cốt thành trăm vạn dặm là một ngọn núi to lớn chọc trời. Ngọn núi cao vút bao phủ bởi tầng tầng lớp mây mờ ảo, trên đỉnh núi là một tòa cung điện to lớn ngự tọa dưới vạt nắng nhạt ánh lên vẻ lấp lánh lóa mắt, khung cảnh nhìn qua trang nghiêm lộng lẫy tự như chốn bồng lai tiên cảnh..
Trong đại điện nguy nga mây mù lượn lờ, nơi cuối cùng trên bậc thềm ngọc màu xanh dài chừng mười trượng, là một tên nam tử mặc kim bào, ngồi thẳng tắp trên một chiếc ghế to lớn trắng noãn như ngọc.
Điện đường to lớn uy nghiêm tĩnh mịch, ngoại trừ nam tử mặc kim bào ngồi một mình nơi đó, không còn bất kỳ ai khác.
Một tên thái giám cúi người đi đến, âm thanh run rẩy: - Thưa bệ hạ, hồn đăng của thành chủ cốt thành đã vỡ rồi!
Gương mặt nam tử mặc kim bào như chìm trong mây mù không rõ biểu cảm. Hắn ta chỉ ồ nhẹ một tiếng.
Bàn tay đeo nhẫn lộ ra đặt trên thành ghế.
"Bộp" một tiếng
Thành ghế liền vỡ vụn.
Sau đó..
Sau đó..
Nơi tên thái giám đang đứng nghiêm chỉnh phía dưới chỉ sau một giây đã hóa thành vũng máu lênh láng trên nền điện...
Một màu đỏ chói mắt..
- Là ai, là kẻ nào đã giết Trương Lỗi của trẫm!
Một âm thanh the thé phát ra theo đó là tiếng rít gào trầm thấp đầy phẫn nộ..
___
- Kẹo hồ lô đây!
- Bánh bao thơm ngon mới ra lò đây!
Âm thanh ồn ã, tiếng hò reo nhộn nhịp hòa quyện vào với nhau..
Trên con đường lớn là âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do/164006/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.