Đây là thực cốt tán mà đồ nhi hao tâm chế luyện, sư phụ ngài có ngạc nhiên không? - Bạch Lâu nhẹ giọng nói.
Tên nghiệt đồ khi sư phản tổ! Khốn kiếp!
Sở Yêu Yêu lúc này đã không còn chút sức lực nào, ngay cả trừng mắt cũng không thể trừng nổi.
- Giỏi lắm! Dám tính kế cả ta, còn hạ cả thuốc với sư phụ ngươi, tốt, tốt lắm!
Khó khăn lắm nàng mới nói được một câu hoàn chỉnh. Bạch Lâu cúi đầu đối diện nàng, hai mắt như phát sáng.
- Đều là nhờ công dạy dỗ của sư phụ.. À, sư phụ cũng không nên vận công làm gì..Vì ta không muốn người tự thương tổn bản thân.
Hơi thở nóng rực của nam tử phả đến khiến lông tơ cả người Sở Yêu Yêu đều dựng lên, Sở Yêu Yêu nằm gọn trong lòng Bạch Lâu không thể thoát khỏi.
- Yêu Yêu - Bạch Lâu gọi tên nàng một cách đầy si mê tựa như lữ khách trên sa mạc khao khát chút mật ngọt, không một câu báo trước, hắn cúi xuống chiếm đoạt lấy đôi môi của nàng, đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng cạy hàm răng nàng ra, cuốn ấy lưỡi thơm mềm mại của nàng quấy mút, hơi thở hai người ấm nóng hòa quyện vào nhau. Bạch Lâu kịch liệt mà hôn lấy môi của nàng, dùng sức mút nước bọt thơm ngọt trong miệng nàng, tựa như muốn hút luôn trái tim của nàng.
Sở Yêu Yêu dùng ánh mắt không tin được trừng Bạch Lâu, nàng dùng sức quay đầu tránh nụ hôn điên cuồng nồng nhiệt của hắn, lắc lư thân thể mềm mại muồn vùng thoát khỏi tay Bạch Lâu.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do/164002/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.