Không biết có phải vì quá mức căng thẳng hay không, Mặc Ly Thần thế mà lại mơ thấy tiền kiếp của mình.
Kể từ khi bản thân có ý thức, trong trí nhớ của Mặc Ly Thần cũng đã không có bất cứ ký ức gì liên quan đến phụ mẫu thân sinh của mình.
Bởi vì bọn họ đều là thần thượng cổ, đã sớm vẫn lạc trong trận đại chiến giữa Thần tộc với tộc Tu La.
Tiên Đế nói rằng, sau trận đại chiến đó, bởi vì có phụ mẫu bảo hộ, nên tuy căn nguyên đã bị tổn thương, nhưng hắn cũng không đến mức thần hồn câu diệt, mà chỉ là tạm thời rơi vào trạng thái ngủ say, đồng thời lãng quên rất nhiều ký ức.
Sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ vạn năm, bởi vì thân phận cao quý, từ nhỏ, Mặc Ly Thần cũng đã được toàn bộ Tiên Giới tôn làm “Thần Tử”, nhận hết sự sùng bái và tôn kính của chúng tiên.
Thế nhưng, cái giá của sự vinh quang hư vô mờ mịt này, lại phải đánh đổi bằng chính sự tự do của hắn.
Không giống những hài tử khác có thể vui chơi nô đùa, trong suốt tuổi thơ của Mặc Ly Thần lại chỉ có động phủ hiu quạnh cùng vô số công pháp, điển tịch lạnh băng.
Chỉ cần hắn dám lơ là hay học tập chậm một chút, đón chờ hắn, liền sẽ là Đả Hồn Tiên liên tục trút xuống, cùng chuỗi ngày tăm tối bị giam trong Tháp Vô Gian, đến khi ngoan ngoãn thừa nhận sai lầm của mình.
Bởi vì hắn là Thần Tử, là nhi tử duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do-khong-the-nuong-chieu-/3414559/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.