Bạch Lăng Hàm bị yêu thú kéo đi một đường, cuối cùng tới một cái sơn động oi bức. 
Yêu thú không biết thương hương tiếc ngọc, tùy ý ném vào một góc liền sột soạt lui ra ngoài. 
Tay chân Bạch Lăng Hàm bị buộc chặt, căn bản không thể nhúc nhích nên đầu trực tiếp bị đập vào vách đá, một cỗ ấm áp từ trán chảy xuống. 
" Đáng chết " Bạch Lăng Hàm cắn răng ngồi dậy, chịu đựng đau nhức trên trán, ngẩng đầu quan sát bốn phía. 
Bên trong sơn động khá tối tăm, liếc sơ qua thì không thấy ánh sáng, nhiệt độ xung quanh cao dị thường, mơ hồ còn ngửi được một ít mùi vị khó nghe. 
Bạch Lăng Hàm không biết đây là đâu, chỉ đành nghĩ biện pháp mở trói trước. May mắn Bích Thủy Kiếm vẫn còn, Bạch Lăng Hàm cẩn thận triệu hồi linh kiếm, nhẹ nhàng cắt một đường ------ 
Đến một cái vết nhỏ cũng không có. 
Bạch Lăng Hàm không nghĩ đám cây này lại kiên cố như vậy, khẽ nhíu mày. Lại khống chế sức lực thử lần nữa, không nghĩ tới lần này hạ kiếm lại tạo ra một tiếng " Kenggg". 
Yêu thú đã nghe được tiếng động, bên ngoài lại truyền đến tiếng sột soạt. 
Sắc mặt Bạch Lăng Hàm thay đổi, khẽ nín thở, hy vọng con yêu thú kia có thể sớm rời đi một chút. 
Chỉ trong chốc lát, trước cửa động đã xuất hiện vài nhánh cây, tầng tầng lớp lớp tràn vào trong. Bạch Lăng Hàm đột nhiên có chút bất an, mấy cành cây này rõ ràng tiến vào có mục đích. 
Mắt thấy nó tới ngày càng gần, Bạch Lăng Hàm động cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-do-dung-nam-long-vi-su/1483787/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.