Cộp...
Gót chân lệch hẳn sang một bên, Vũ Tâm đau đến chảy nước mắt. Phía sau, tiếng bước chân dồn dập mỗi lúc một gần, trái tim cô càng khẩn trương. Một tay vịn tường, tay kia nhanh nhẹn gỡ giày, cố nhịn đau chạy về phía trước.
Khi nãy, người đàn ông đó tiến đến gần cô, buông lời đùa bỡn. Cảm giác sợ hãi trong lòng vẫn chưa tan hết. Bàn tay hắn ta cũng không yên phận, mỗi lúc một gần. Hoảng sợ, Vũ Tâm gần như té ngã trên nền đất. Ngay lúc đó, hắn vươn cánh tay nắm chặt vòng eo cô, gí sát vào người cô thổi từng hơi nặng nề. Trong lúc hoảng loạn, cô vội vàng muốn đẩy hắn ra lại bị hắn ép sát lên bàn, cả thân hình to lớn như gọng kìm khiến cô không thở nổi. Sau cùng, bàn tay Vũ Tâm vớ phải một cái ly bị Anh Kỳ làm bể trước đó, đâm mạnh về phía đối phương khiến hắn buông tay. Trong lúc hỗn độn, cô mới nhanh chân chạy thoát được. Vũ Tâm rùng mình, bất giác đưa cánh tay còn lại chà mạnh vùng eo tựa hồ quên luôn nó cũng là một phần cơ thể của mình.
"Mẹ kiếp... phi..."
Phía sau lưng vang lên tiếng chửi tục, Vũ Tâm lập tức xoay người núp vào một góc gần đó. Nếu để bọn họ tóm được, cô chẳng dám nghĩ đến kết quả.
Đối phương vẫn bám riết không tha. Không được, phải nhanh thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Vũ Tâm âm thầm hạ quyết tâm, đưa mắt nhìn quanh. Khi nãy cô hoảng quá nên chẳng kịp nhìn đường, cứ đâm đầu chạy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-ai-khong-the-buong-tay/2318587/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.