Biệt thự Lê Gia
Anh Kỳ nhìn Vũ Tâm dần thiếp đi trên giường của mình, đôi mắt đỏ hoe. Anh Kiệt khoanh tay dựa tường. Chỉ mới mấy ngày đã liên tục gặp chuyện, lần sau còn nặng hơn lần trước. Rốt cuộc chuyện này là sao đây?
"Cô ấy vẫn ổn phải không? Có cần nhập viện không?"
Anh Kiệt mở lời. Quen biết hơn mười lăm năm, đây là lần thứ hai cậu nhìn thấy biểu hiện đau khổ, hoảng loạn cực độ đó của Vũ Tâm. Nói không lo là nói dối.
"Tôi đã cho cô ấy ít thuốc ngủ. Cũng phải sáng mai mới tỉnh dậy." – Bác sĩ xoay nhẹ cổ chân phải của Vũ Tâm, gương mặt không giấu được sự lo lắng – "Có một việc cần xác nhận với hai người. Cô ấy có cảm giác đau chân từ lúc nào? Có thường xuyên không?"
Anh Kỳ có phần không hiểu ý bác sĩ. Sao lại hỏi đến vấn đề đó? Vừa định lên tiếng thì Anh Kiệt phía sau cô đã nhanh hơn một bước.
"Là sao? Anh nói rõ thêm được không?"
Bác sĩ: "Khi khám, biểu hiện đau đớn trên mặt cô ấy không phải giả nhưng tôi đã xem qua rất kỹ chân không sưng, khớp không lệch, dây chằng vẫn bình thường. Nói một cách khác, vết thương trước kia đã khỏi hoàn toàn... Tôi e vấn đề cô gái này gặp phải liên quan tới tâm lý."
Tâm lý?
Anh Kiệt vừa nghe xong, gương mặt trầm xuống. Năm năm trước, Vũ Tâm rời khỏi nhà họ Phạm chỉ còn nửa cái mạng, vì chuyện này mà hai nhà Phạm – Lê trở mặt. Hai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiet-ai-khong-the-buong-tay/2318567/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.