Bà Thẩm mỉm cười trong sự hạnh phúc đáng có này, Thiên Di đi lại ghế ngồi, bàn tay nhỏ bé của cậu cầm cốc sữa tươi ấm áp và uống một cách ngoan ngoãn.
Ông Đường đã ra ngoài từ sớm, trước khi đi ông có nói hôm nay nhà sẽ có khách đến chơi khiến Thiên Di rất háo hức, ngồi uống sữa trên ghế mà chân cậu đung đưa giữa không trung đầy mong đợi và thích thú.
" Chao ôi, tiểu bảo bối của mẹ à, có điều gì khiến con vui tới mức uống sữa quên lau mép luôn vậy hả? "
Giọng bà Thẩm dịu dàng cưng chiều, tay thì lại nhẹ nhàng lau đi bọt sữa dính trên mép cho Thiên Di. Cậu mỉm cười khúc khích với mẹ rồi nói.
" Khi sáng ba nói hôm nay nhà sẽ có khách đó ạ! Ba còn nói khách đó rất quan trọng nữa ạ! "
Lời nói ngoan ngoãn, giọng cười khúc khích vui vẻ và ngây thơ khiến bà Thẩm lại thêm cưng chiều mà chạm nhẹ vào đầu mũi của Thiên Di rồi giả vờ ngạc nhiên như thể bà chưa biết gì.
" Ồh, vậy à, ba nói như thế chắc chắn là khách đó quan trọng lắm rồi đây, vậy bây giờ Thiên Di lên phòng chơi để mẹ dọn dẹp nhà đón khách nhé? "
" Dạ mẹ. " - Thiên Di ngoan ngoãn trả lời.
Leo xuống ghế đôi bàn chân nhỏ được bảo vệ bởi đôi dép lông mang trong nhà đầy ấm áp lon ton đi lên phòng, căn phòng thứ nhất trên lầu một là dành cho Thiên Di, phòng có màu xanh da trời, thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen/3734641/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.