Thương ai thương chết 1 người vậy chắc ăn là không thương chị được rồi, vậy chị còn cố gắng chi nữa – cô giả ngu chọc cô em dâu này
- Sao chị lại nghỉ vậy, e không tin là một người tốt, biết lo nghỉ cho anh 2 e vậy mà anh 2 lại không thấy cảm động và thương chị - cô vỗ ngực khẳng định lời nói của mình
- Chị kể thiệt cho e nghe chuyện của chị và anh 2 e sao rồi – mắt nhìn thắng vào cô tập trung lắng nghe
- Đâu có gì đâu mà là thiệt hay là giả - cô giả làm lơ
- Chị kệ e nghe đi, e hứa sẽ không nói với ai kể cả bà nội, e nhìn thấy chị và anh 2 là e biết có chuyện rồi.
- E nhìn hay thiệt, mà chị kể e hứa là không nói với nội nhe, nội biết là nội la anh ấy đó – cô căn dặn
- Đó đó, lại lo cho anh 2, anh 2 ơi là anh 2 ơi – cô gằng giọng lên gằng giọng xuống, có bà chị dâu lo lắng cho mình vậy mà không biết thương, mai mốt có mất thì đừng có than
- Từ lúc về ở trong biệt thự anh ấy nói chuyện với chị đếm trên đầu ngón tay, không cho chị bước vào phòng 1 bước, chị ngủ ở phòng cạnh phòng người giúp việc, đi công tác cũng không hề cho chị biết. Hôm trước về nhà chính mấy cái hành động thân mật đó là anh ấy cố ý bắt chị phải phối hợp với mình để nội không nghi ngờ - cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen-hoa-dinh-menh/2945948/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.