Mọi người đang huấn luyện bài tập võ tự vệ cho mọi người, anh đứng phía trên quan sát xuống nhưng ánh mắt đó chỉ nhìn về cô, làm các ánh mắt ganh ghét của những cô gái hâm mộ anh thiếu tướng đẹp trai này đổ dồn lên người cô. Cô chẳng thèm quan tâm các ánh mắt kia, quay lại nhìn anh nở nụ cười tỏa nắng, anh lại bị đứng hình trước vẻ đẹp này.
Quay lại phòng ngủ mấy đứa ở chung phòng rất tò mò là hôm qua cô ngủ đâu mà sáng ra vẫn quần áo chỉnh tề
- Ê nhỏ kia, hôm qua mày đi đâu sao không về phòng ngủ
Cô chẳng thèm để ý tới bọn nó vì trong đầu cô giờ chỉ toàn hình bóng của anh và cảnh lăn giường hôm qua cứ hiện mồn một trong đầu, bất giác cô đỏ mặt, cúi gục mặt xuống gối.
Mấy đứa kia nhìn biểu hiện này của cô thì tức tối lắm, cố tình kiếm chuyện
- Sao tao nói mà mày không trả lời, mày có biết tao là ai không
- Tao không cần biết
- Mày
Cô ta ra hiệu cho mấy người bạn kia nhào đến đánh vào người vào mặt cô. Cô chống cự nhưng sức 1 người sao chống lại 3 người, tay chân bầm tím, mặt mũi còn hiện lên vài vết cào xước bị móng tay ghim vào.
Cô chống trả quyết liệt nên đã thoát ra được chạy ra cửa cấm đầu chạy thẳng lên phòng giám quan. Gặp sao quả tạ hay sao mà gặp ngay cha của cô ta ngồi trực đêm. Cô kể lại sự tình, ông chẳng thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen-hoa-dinh-menh/2945935/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.