Sáng tuần sau cô nhờ chị phương gửi cho anh một phong bì chứa đơn ly hôn. Còn cô thì kéo vali ra sân bay. Sự ra đi của cô không ai biết chỉ có 2 người bạn thân
- Linh mày đừng khóc nữa
- Mày nhớ giữ gìn sức khỏe
- Tao biết rồi, tới đó tao sẽ liên lạc về
- Linh, nếu ai có hỏi mày về tao thì mày cứ nói là không biết gì nha
- Ừm
Cô đau lòng quay lại ôm 2 đứa bạn thân.
Mấy ngày sau anh về nhà không thấy ai, anh lập tức đi hỏi chị Phương. Chị liền nhớ đến cái phong bì hôm trước cô gửi, đưa liền cho anh
- Trong đây là gì?
- Cô chủ gửi cho anh
Anh mở ra thì thấy tên cô đã ký sẵn, chỉcó một đơn ly hôn không có một bức thư nào, không thể tin vào mắt mình, anh liền phóng xe đi tìm cô
Dú Lan thấy anh về thì ra chào hỏi
- Thiếu gia, cậu về rồi
Anh không bỏ qua lời chào hỏi của dú mà hỏi
- Thiếu phu nhân có về đây không
- Cậu nói gì vậy, cô ấy được xuất viện rồi sao
- Bà nói gì, ai nằm viện, sao tôi không biết, cả tuần nay cô ấy không về đây sao
- Dạ không
Anh nhíu mày kiếm, mặt đen xì liền gọi cho An An
- E có biết chị dâu đang ở đâu không
- Không, có chuyện sao anh
- Cô ấy gửi lại đơn ly hôn và bỏ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen-hoa-dinh-menh/2945930/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.