Cô rất tức giận tát cho anh một cái rõ đau và cáu gắt hét vào mặt anh
- Thả ra, tôi ghét anh
Anh cất lại khuôn mặt diêm vương thay vào đó là khuôn mặt ôn nhu giọng nói cũng khác bình thường nhẹ nhàng hơn hẳn
- E về với anh đi, được không? Em tha thứ cho anh được không? Em đánh anh mắng anh đều được chỉ cần e trở về với anh thôi
Tay anh giữ lấy 2 vai cô, giọng nói run run cầu xin
Thiếu tường, à phải là Trung tướng mới đúng, tôi và anh đâu có quan hệ gì nữa. Xin anh tha cho tôi, tôi còn có việc tôi phải về ngay
- E là vợ anh, anh chưa có ký đơn ly hôn
- Anh có ký hay không không còn quan trọng nữa, vì tôi và anh cũng chẳng có đăng ký kết hôn mà
Cô dùng gióng căm ghét nói với anh
- Tôi cầu xin anh buông tha cho tôi
- E ghét anh đến vậy sao?
- Đúng, từ nay anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, có chết tôi cũng không quay về với anh
Anh không nói gì bỏ tay ra khỏi người cô, để cho cô đi. Anh thật sự rất hối hận khi 5 năm trước không bảo vệ cô thật tốt như lời đã hứa
Cô rời đi, anh lấy vài bộ quần áo cho vào vali, sau đó anh đem cái vali rời đi đến cạnh căn hộ chung cư cô đang ở
Buổi sáng, cô có thói quen thức dậy sớm chuẩn bị bữa sáng. Đột nhiên có người gõ cửa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-duyen-hoa-dinh-menh/2945927/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.