edit & beta: Hàn Phong Tuyết
Canh năm đã qua đi mà vẫn chưa thấy ánh nắng sớm hé ra, sắc trời càng lúc càng âm u, ngoài cửa mưa gió nổi lên.
Thần trí dần dần mất phương hướng vì đau đớn, trước mắt chỉ có bà đỡ và thị nữ đi qua đi lại, chợt hoảng hốt khi thấy bàn tay ai đó dính đầy máu đỏ tươi.
Tấm rèm buông trước giường đôi lúc lay động, lúc xa lúc gần, giống như những tiếng động quanh mình, thi thoảng cảm nhận được rõ, thi thoảng lại mơ hồ.
Từ cô cô vẫn ở bên cạnh, nắm chặt tay tôi, không ngừng gọi tên tôi, không để cho tôi ngủ mất.
Nhắm mắt lại, hình như tôi trông thấy khói lửa, rất xa, trên chiến mã đen huyền dữ dằn, Tiêu Kỳ chiến bào đẫm máu, trường kiếm xé trời, vung ra những tia máu đỏ tươi… Giờ khắc này, chàng ở nơi đâu?
Mùi thuốc xen lẫn mùi hương an thần, nặng nề như nước, bay vào chóp mũi làm người ta buồn ngủ.
Tôi cũng không dám nhắm mắt, bởi vì tôi không biết nếu như mình ngủ đi thì có còn tỉnh lại được không.
Từ cô cô toát mồ hôi đầy mặt, cứ chốc chốc lại giục mấy bà đỡ.
“Từ cô cô… Ta có lời muốn nói với cô cô”, tôi bắt được tay nàng, khó khăn cất tiếng, “Cô cô hãy nhớ kỹ lời ta, không thể làm sai!”.
“Đừng nói những lời không hay, đứa nhỏ ngốc!”, Từ cô cô không còn nhịn được nữa, nước mắt tuôn trào, ngã ngồi bên giường.
Tôi nhè nhẹ nheo mắt cười, “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-de-vuong/2102028/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.