Tại nhà Duy, sáng hôm ấy Duy giật mình tỉnh giấc mặc dù trời vẫn còn nhá nhem. Giấc mơ kinh hoàng khiến cho Duy sợ hãi, trong mơ Duy thấy bé Khoai bị đánh đập rất tàn nhẫn, thằng bé với cơ thể bị đánh đến rướm cả máu, bộ quần áo màu xanh rách tan nát….Khoai khóc rất nhiều, nhưng rồi không thấy nó đâu nữa.
Nghĩ ngay đến chuyện chẳng lành, mặc dù mới 4h sáng, Duy vội mặc quần áo chạy xuống dưới nhà. Thấy có tiếng động, mẹ Duy dụi mắt đi ra, nhìn con trai chuẩn bị mở cửa đi đâu đó, mẹ Duy lo lắng gọi:
- - Con...con định..đi đâu...Trời vẫn còn chưa sáng mà..?
Duy nhìn mẹ đáp:
- - Con ra mộ cậu bé, con vừa mơ thấy một giấc mơ khủng khiếp. Mẹ ngủ đi, đừng lo cho con.
Dứt lời Duy chạy nhanh ra khỏi cửa, mẹ Duy lắc đầu mặt buồn rầu, bà không biết tại sao con mình lại thay đổi nhiều đến như vậy. Lúc nào cũng gắn chặt lấy ngôi mộ,tuy chồng là thầy cúng nhưng những chuyện Duy đang làm khiến mẹ Duy thấy sợ. Chẳng người bình thường nào mỗi ngày đều ra một ngôi mộ vô danh để nói chuyện một mình, ngày mưa cũng như ngày nắng. Nửa đêm nửa hôm, không biết Duy nằm mơ thấy gì mà cứ khóc sướt mướt, Duy khóc thành tiếng mặc dù vẫn đang ngủ. Đến hôm nay, trời còn chưa sáng, gà mới gáy mà con trai bà đã lại vội đi ra ngôi mộ đó.
Bố mẹ Duy thương Duy như con đẻ, tình cảm hai người dành cho Duy không thua kém những bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-bao-hai-nhi/2687082/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.