Thằng Phước chưa chết nhưng hôn mê bất tỉnh, bác sỹ nói mất máu quá nhiều và tính mạng vẫn đang trong cơn nguy kịch. Tin được báo về gia đình Phước, bố mẹ Phước tức tốc đến xem xét tình hình con trai, vì hai nhà cũng gần nhau nên mẹ của Duy cũng có mặt. Nhìn Phước nằm trong phòng cấp cứu đối mặt với thần chết mà gia đình gần như gục ngã. Tất cả mọi người ai nấy đều lo lắng điều tồi tệ nhất sẽ xảy ra. Tại hành lang cầu thang, mẹ Duy nhìn con rồi thảng thốt nói:
- - Con có làm sao không..? Trời ơi, chúng mày đi học xa nhà mà lại xảy ra chuyện này làm mẹ sợ quá. Lúc con gọi điện mà mẹ bủn rủn hết cả chân tay.
Duy mặt mũi buồn rầu đáp:
- - Con không sao mẹ ạ, cũng tại bọn con, lẽ ra không nên gọi điện thoại cho nó lúc đó.
Hữu mếu máo:
- - Là tại cháu, cháu gọi điện cho thằng Phước lúc nó đang đi xe, là tại cháu…..
Mẹ Duy an ủi hai đứa:
- - Là do xe oto vượt đèn đỏ, các con đừng tự trách mình. Hi vọng Phước nó sẽ không sao…? Cầu trời khấn phật..
Duy hỏi mẹ:
- - Thế bố con đâu rồi hả mẹ..?
Mẹ Duy đáp:
- - Hai ngày trước bố con đi với một đoàn người lên vùng núi phía Bắc rồi, mẹ nghe nói là đi tìm mộ liệt sỹ thì phải. Chắc vào sâu trong rừng nên điện thoại cũng không gọi được, may mà con không sao, nếu không ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghiep-bao-hai-nhi/2687017/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.