Edit: Thanh Hưng
"Cha." Trịnh Âu Dương tiếc chữ như vàng, gọi xong lập tức đi theo bước chân của Hách Tuấn: "Này, cậu cũng tin chuyện xưa của mẹ tôi?"
"Tôi tin tưởng chuyện xưa của cha tôi." Hách Tuấn dừng một chút, cũng không xoay người lại: "Hoặc là nói, là cha của chúng ta."
Trịnh Âu Dương giơ tay bắn một cái lên trên ót của Hách Tuấn: "Đưa lưng về phía người khác nói chuyện, không lễ phép."
Hách Tuấn rụt cổ che cái ót lại: "A, nói anh là người dã man thật không oan uổng mà."
Trịnh Âu Dương cười trộm lướt qua Hách Tuấn, gia nhập với Nguyên Vi và Vân Na: có một em trai cũng không tồi, trong lúc rảnh rỗi có thể dạy dỗ cậu ta.
"Ông ấy là người như thế nào?" Trong lúc Nguyên Vi và Vân Na diễn cảnh tượng ầm ỹ khi thần tượng và fan hâm mộ gặp mặt thì Trịnh Âu Dương liếc mắt gọi Hách Tuấn tới bên cạnh.
"Bác học, cẩn thận, truyền thống, có trách nhiệm." Hách Tuấn nói đầy tự hào.
"Hừ." Trịnh Âu Dương quan sát phòng của Hách Tuấn: "Nếu như ông ấy truyền thống thì đã không có tôi trên đời rồi, mà nếu như ông ấy có trách nhiệm thì cũng sẽ không có cậu." Gia cảnh nhà họ Hách thuộc bậc trung, phòng (di.da.l.qy.do) của Hách Tuấn rộng rãi mà lịch sự tao nhã, trên giá sách to lớn bày đầy sách và mô hình máy bay, toàn bộ gia cụ đều bằng gỗ thật sờ lên ấm áp mà thực tế, Trịnh Âu Dương không khỏi chê cười: "So với nhau, tôi mới biết ngày tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177380/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.