Edit: Thanh Hưng
"Diệu kế" của Nguyên Vi rốt cuộc cũng thấy hiệu quả, nói cách khác, hình ảnh Đinh Lạc Lạc và Trịnh Âu Dương đi chung rốt cuộc cũng lọt vào mắt Tả Sâm. Mà một cái từ từ đường dài, đi ước chừng sáu ngày.
Sáu ngày rồi, Đinh Lạc Lạc và Trịnh Âu Dương đã tản bộ sáu ngày ở "Thiên Viên". Hai người xấu hổ này đã từ ban đầu yên tĩnh không nói, quen biết đến có thể nói chuyện với nhau những chuyện linh tinh, ví như, hiện tại có chút nóng, đúng thế, ngày mai thật giống như có mưa, thế ư, mọi việc như thế. Mà Nguyên Vi đâu rồi, cô cũng đã từ từ có thói quen vừa giám thị hai người kia, vừa sắp xếp tình tiết tiểu thuyết rồi. Ngày thứ năm kết thúc công việc thì Đinh Lạc Lạc cho Nguyên Vi một cái tạm biệt: "Ngày mai các cậu đừng đến nữa, tớ thấy, anh ấy sẽ không trở về đâu. Cám ơn ý tốt của các cậu." Nguyên Vi cũng ít nhiều mất đi lòng tin: "Ngày mai là ngày cuối cùng đi."
Mà đúng một ngày cuối cùng này, Tả Sâm trở lại, bởi vì anh càng ngày càng lo lắng hơn lo sợ: Đinh Lạc Lạc không phải xảy ra chuyện gì chứ? Trúng độc khí than, đột phát viêm ruột thừa, còn là nguồn suối sáng tác khô kiệt dẫn đến cô tức giận bỏ mình? Nếu không, kẹo mè xửng như cô thế nào đột nhiên trở nên nhẹ nhàng mà sung sướng, không bám người cơ chứ?
Tả Sâm dừng xe xong, vừa mới đẩy cửa xe ra, Đinh Lạc Lạc đã rơi vào mi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177307/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.