Edit: Thanh Hưng
Trong khi Tả Sâm ăn cơm với ngũ cốc hoa màu thì Đinh Lạc Lạc lại chần chừ ở trước tủ âm tường, một hột cơm cũng ăn không vô. Đinh Lạc Lạc trăm lqd mối vẫn không có cách giải, người viết ba năm bộ tiểu thuyết tình yêu như cô vì sao hôm nay lại cảm thấy tình yêu làm người ta khó hiểu. Ở dưới ngòi bút của cô, sau "Em yêu anh" phải là "Anh cũng yêu em", phải là nước mắt tràn mi đắm đuối đưa tình, hay là phải giống như chủ biên Diêu đề nghị cởi áo nới dây lưng hô mưa gọi gió. Nhưng vì cái gì một câu "Em yêu anh" của Đinh Lạc Lạc cô lại lừng lẫy như thế? Tả Sâm đi làm cho trong lúc hoảng hốt cô cho là mình đang ở thời kỳ chiến lửa phân tranh, người đàn ông vì giết địch đền nợ nước mà vội vã bỏ lại người phụ nữ.
Mà trên thực tế, Tả Sâm không phải đi giết địch, anh chỉ phải đi xây nhà mà thôi. Anh không trở lại, anh lại trắng đêm xây nhà rồi. Đinh Lạc Lạc chua xót trong lòng: nếu như biết xây nhà tốn công tốn sức như thế, cô thà cả đời ngủ ở trên đống cỏ.
Đinh Lạc Lạc xuyên qua tủ âm tường đi tới phòng của Tả Sâm. Vừa nhìn một cái cô đã thấy hai chiếc áo lót của mình bị tiện tay đặt ở một bên đầu giường. Cô nhào tới, vật về chủ cũ. Mở tủ treo quần áo của Tả Sâm ra, trong đó chỉ treo vài món quần áo và vài đôi giày. Trong phòng không có cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghieng-nguoi-gap-dinh-menh/2177255/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.