Editor: Bèo
Tứ Thành, cơn mưa ban ngày đổ xuống như muốn bao phủ cả thành phố.
Khương Nại mặc váy lụa, khoác chiếc áo mỏng bên ngoài. Cô cầm một chiếc ô màu đen đi dưới mưa, hình ảnh cực kỳ tinh tế. Vóc dáng mảnh mai, cất bước trên đôi giày cao gót đi dọc theo con phố đến dưới tòa nhà của Tập đoàn Tạ thị.
Khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của cô bị tán ô che khuất, trong màn mưa phùn giăng kín lối, cô đứng từ xa nhìn một lúc.
Sau đó Khương Nại tìm một quán cà phê ngồi, cách một khung cửa sổ, bên kia con đường tấp nập xe cộ chính là tòa nhà của Tập đoàn Tạ thị.
Thời gian trong thế giới của Khương Nại bỗng nhiên chậm lại. Cô gọi một ly cà phê và bánh ngọt nhưng vẫn chưa đụng đến. Nhân viên phục vụ mang cho cô một cốc nước lọc, cô cứ ngồi đó cả buổi chiều như vậy.
Đến lúc chạng vạng tối, ánh đèn đường dần dần chiếu sáng thành phố, cô đưa mắt nhìn ra đoạn đường tưởng như vô tận.
Đúng 6 rưỡi, cô nhìn thấy vóc dáng đĩnh đạc cao lớn của Tạ Lan Thâm xuất hiện. Anh cầm ô che mưa, chậm rãi che cho em gái đang ngồi trên xe lăn. Phía sau còn có mấy vệ sĩ mặc âu phục, đi giày da.
Không đến năm giây sau, Tạ Lan Thâm cũng lên xe, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt cô.
Khương Nại cầm ô đứng dậy đi ra ngoài. Cơn mưa có ngớt đi một chút nhưng vẫn chưa tắt hẳn. Cô bắt một chiếc taxi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien/2770177/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.