Chương trước
Chương sau
Editor: Bèo

Căn phòng lặng im như tờ, Túc Tiểu Tinh bị Tạ Lan Thâm lạnh mặt hỏi nên chết chân một chỗ, hoàn toàn không ngờ tới Khương Nại sẽ giấu một người đàn ông trong phòng. Dù sao thì cô cũng là nữ minh tinh đang nổi tiếng, yêu đương đồng nghĩa với việc tự chặn đứng đường phát triển của mình, huống hồ còn bị tổ chương trình đột kích quay được, tất cả khác gì tự vạch áo cho người xem lưng.

Dường như Tạ Lan Thâm không định bắt người quay phim tắt máy. Anh chậm rãi chỉnh trang lại trang phục, khuy áo cũng cài lại cẩn thận, mặc áo khoác đang vứt trên sô pha lên chuẩn bị ra ngoài mua đồ ăn sáng cho Khương Nại. Trước khi đi anh còn nghiêng mặt, giọng nói thoáng qua như gió vờn quanh, một lần nữa liếc mắt đến Túc Tiểu Tinh: "Cô ấy mới ngủ bù chưa lâu, nửa tiếng nữa hãy đi gõ cửa".

Trong giới giải trí, Túc Tiểu Tinh đã từng có cơ hội tiếp xúc với rất nhiều đại minh tinh đến tham gia ghi hình chương trình nhưng lần đầu tiên gặp phải trường hợp này. Cô ấy cảm thấy anh coi tất cả những người có mặt trong căn phòng lúc này chỉ như hạt bụi, tư thái nhàn nhã bình đạm ấy rất dễ khiến cho người khác có một loại cảm giác chính bọn họ mới là người phải xấu hổ trong trường hợp này.

Phải đến khi Tạ Lan Thâm đi khỏi thì quay phim mới chuyển hướng máy quay, đúng lúc bắt được biểu cảm kinh hồn bạt vía của Túc Tiểu Tinh mà hỏi: "Đi gõ cửa không?"

Túc Tiểu Tinh chần chừ đáp: "Hay là chúng ta đến phòng khách chém gió một lúc đi".

Gió đâu mà chém?

Ánh mắt mấy người đều cùng lúc nhất trí, định đem đoạn video mới quay được ban nãy gửi vào trong nhóm chat của tổ chương trình: [Dưa siêu xịn đây!!! Mấy người đoán xem lúc chúng tôi đột kích phòng của nữ thần Nại Nại đã đụng phải cái gì?]

Không hề trì hoãn, có người lập tức trả lời: [Không phải là đàn ông đấy chứ?]

Túc Tiểu Tinh ném đoạn video lên: [Chúc mừng, cậu đoán trúng rồi!]

Tay cô ấy căng thẳng nóng lên, cảm giác chương trình kỳ này chắc chắn sẽ phá đảo hot search.

Chưa đến năm phút sau, nhóm chat đã loạn cào cào lên:

- [ Má ơi cứu mạng, phòng của nữ thần Nại Nại sao có thể có loại sinh vật như đàn ông cơ chứ?]

- [Ôi tôi điên mất! Vì vậy tin đồn lần trước trên hotsearch là thật hả?]

- [Nhan sắc này nghịch thiên quá đi. Có ai biết đây là anh trai nào chưa chính thức ra mắt trong giới không vậy?]

- [Xin lỗi, video có mấy giây mà trong đầu tôi bây giờ chỉ có hình ảnh nữ thần và anh ấy lăn giường kịch liệt mà thôi... A.. a.. tôi phải bổ nó ra thôi!]

...

Tin nhắn trên màn hình cuộn mãi không hết, có một dòng tin nhắn thu hút sự chú ý của Túc Tiểu Tinh: [Đoạn hậu trường này có thể phát được không?]

Cô ấy gõ lạch cạch trả lời: [Phải xin ý kiến phía nhà đài, nếu có thể phát thì đây tuyệt đối sẽ là kỳ hot nhất]

Tin nhắn gửi đi thành công, Túc Tiểu Tinh vội vàng chia sẻ video cho tổng đạo diễn Cẩu Hồng Bảo, nói rõ tình hình một cách ngắn gọn.

Lúc này sợ là Cẩu Hồng Bảo còn chưa thức dậy. Túc Tiểu Tinh cũng không vội, rất nhanh cô ấy nghe thấy tiếng động từ phòng ngủ truyền đến. Khương Nại đã thức dậy rồi.

Năm sáu giây sau...

Khương Nại khoác chiếc áo bông tắm của khách sạn bước ra, mái tóc đen dài buông loạn hai bên vai, gương mặt trắng nõn mịn màng không hề trang điểm. Cô nhìn thấy mọi người trong tổ chương trình ngồi trong phòng khách, đáy mắt hiện lên một chút bất ngờ, rất nhanh đã bình tĩnh lại nở nụ cười chào hỏi: "Chào buổi sáng".

So với mong muốn thể hiện trước ống kính của những khách mời nữ khác thì sự dịu dàng và điềm tĩnh của Khương Nại khiến cho mọi người cảm thấy dễ chịu một cách khó hiểu. Bọn họ không còn cách tiến hành bất ngờ vào phòng Khương Nại gọi cô dậy theo kịch bản nữa rồi. Túc Tiểu Tinh phản ứng rất nhanh đáp: "Chào buổi sáng Nại Nại... Tôi là Tiểu Tinh, đến đưa thẻ nhiệm vụ cho cô..."

Cô ấy nói lời này rồi cố ý dừng lại một chút, cười với cô: "Hình như nhìn thấy một anh chàng nhan sắc thần thánh đi ra từ phòng của cô".

Quay phim: "Tự tin lên một chút, bỏ 'hình như' đi",

Ngón tay Khương Nại mới mở được một nửa chai nước khoáng, cô nghiêng mặt, cong khóe môi, đúng lúc bị máy quay chộp được: "Anh ấy à..."

Âm đuôi của chữ 'à' vừa thốt ra thì cô cũng chầm chậm mỉm cười.

Túc Tiểu Tinh nháy mắt ra hiệu: "Có chuyện nha".

Khương Nại ngầm thừa nhận tình yêu, thậm chí còn thoải mái nhìn vào ống kính nói: "Hôm khác sẽ mười mọi người kẹo cưới".

"!!!"

Mẹ ơi đến cứu con, cái này có thể phát không? Có thể phát đúng không?

...

Khương Nại không cố ý muốn giới thiệu thân phận của Tạ Lan Thâm. Cô chỉ nói một câu sau đó ngồi lên sô pha nghiêm túc xem thẻ nhiệm vụ.

Bất kể tổ chương trình đưa ra hoạt động tương tác gì cô cũng đều phối hợp hoàn thành cho tốt. Mười phút sau, Túc Tiểu Tinh còn phải đi đột kích phòng của một nữ khách mời khác, cô ấy đem bộ dạng không đành lòng cùng quay phim đi khỏi.

Căn phòng náo nhiệt khôi phục lại vẻ yên tĩnh mà đúng lúc này Tạ Lan Thâm cũng đi mua đồ ăn sáng trở về.

Vừa vào cửa anh đã bị Khương Nại bổ nhào vào trong ngực, kiễng gót chân lên hôn sườn mặt của anh: "Có phải trước khi anh ra ngoài đã bị tổ chương trình chặn lại không?"

Tạ Lan Thâm vẫn đang cầm sữa đậu nành còn nóng, anh vừa ôm eo cô vừa đặt túi đồ ăn lên tủ giày dép, bình tĩnh 'Ừ' một tiếng, sau đó lại hỏi: "Tổ chương trình còn có thể vào được phòng của em hả?"

"Vì hiệu quả chương trình giải trí nên em cũng không biết trước".

Khương Nại thấy anh chau mày, buồn cười nói: "MC và quay phim đều là nữ, hơn nữa sẽ không làm gì quá đáng đâu mà".

Nếu không phải Tạ Lan Thâm thấy rõ điểm này thì sợ rằng anh sẽ chẳng lạnh mặt đơn giản như vậy mà cho qua.

Anh trầm tư một lúc nói với Khương Nại: "Nếu anh không ở bên, lúc ngủ để Tần Thư Nhiễm ở cạnh đi".

Khương Nại gật đầu đồng ý, ngửa mặt lên: "Chồng hôn em".

Những lúc riêng tư, cô chẳng hề giống với sự bình tĩnh dịu dàng như trước ống kính, thậm chí còn cực kỳ dính người. Chương trình ghi hình mất khoảng một tuần, còn có thể kéo dài hơn vì vậy cô rất trân trọng những giờ phút ở bên cạnh Tạ Lan Thâm.

Sự tiếp xúc như chuồn chuồn lướt nước vừa phớt qua, đôi môi anh mang theo hơi thở ấm nóng trêu đùa một lúc trên làn môi cô, cuối cùng mới đặt xuống một nụ hôn sâu.

Đôi mi của Khương Nại khép hờ, ngón tay thon thả bóng loáng tự động cởi cúc áo thứ hai của anh, mò đến lồng ngực cứng rắn. Cô cảm nhận được nhịp tim dồn dập của Tạ Lan Thâm, lại tiếp tục men xuống dưới cởi chiếc cúc áo cuối cùng.

----------

Truyện được cập nhật nhanh và đầy đủ trên https://diemsaccung09092002.wordpress.com

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.