Editor: Bèo
Ngày đầu tiên về Tứ Thành, Tạ Lan Tịch bị mất ngủ.
Căn phòng rất ấm áp, bài trí đều giống hệt như bốn năm trước khi cô rời đi. Ở trong một không gian quen thuộc vậy mà chẳng hiểu sao cô lại không ngủ được.
Trong bóng tối, màn hình di động chợt sáng lên.
Tạ Lan Tịch thò tay khỏi chăn lấy điện thoại, phát hiện là tin nhắn Giáp Ất Bính Đinh gửi đến.
Giáp Ất Bính Đinh: [Về nước với gia đình thế nào rồi? Lần trước cô gửi hạt giống hoa sơn trà trắng cho tôi giờ đã nở hoa rồi. Chia sẻ cho cô xem này.]
Tạ Lan Tịch chạm mở tấm hình, nhìn một lúc mới nói: [Đẹp thật đấy.]
Đợi vài giây sau cô lại gửi một tin nhắn nữa qua: [Tối nay tôi đưa bạn trai về nhà gặp anh trai, rất thuận lợi. Mọi người ở cạnh nhau rất vui vẻ.]
Giáp Ất Bính Đinh gửi một biểu tượng mỉm cười.
Đôi khi Tạ Lan Tịch nghi ngờ liệu Giáp Ất Bính Đinh có phải là một ông già cao tuổi hay không. Tán gẫu qua mạng hơn bốn năm mà cô cảm thấy giờ giấc sinh hoạt, làm việc và nghỉ ngơi của Giáp Ất Bính Đinh không giống người trẻ tuổi. Anh ta không đến quán bar, không chơi bời ở đâu, kết thúc công việc liền ở lì trong nhà trồng hoa, đọc sách, bồi dưỡng tình cảm với cây cỏ.
Hai người đều nói chuyện về đề tài học thuật. Anh ta cứ như một đàn anh đi trước hướng dẫn cho cô từng bước. Nhiều khi anh ta cũng khiến cô mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien/2770069/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.