Editor: Bèo
Ngọn đèn trong nhà vệ sinh chiếu sáng hết cỡ, Vưu Ý nhìn chằm chằm bản thân trong gương đã gần một tiếng đồng hồ.
Khuôn mặt này của cô ta cho dù là lông mày, đôi mắt hay chiếc mũi bờ môi cùng lắm chỉ có thể coi là thanh tú, tuyệt đối không phải là kiểu đẹp từ xương cốt.
Làn da cũng không phải là kiểu trời sinh đã trắng trẻo mềm mại như Khương Nại. Có lẽ là do ngay từ nhỏ cô ta đã lớn lên trong hoàn cảnh tốt, lớn lên trong sự chiều chuộng và nâng niu của gia đình, vì vậy mà da có trắng hơn một chút so với người bình thường.
Nhưng nếu đem ra so sánh với Khương Nại thì cả người cô ta từ trên xuống dưới không có một điểm nào có thể lấy ra so bì, kể cả bờ môi anh đào này cũng vậy.
Bây giờ Vưu Ý nhìn đôi môi anh đào này cũng chẳng còn thấy thuận mắt như trước nữa. Nguyên nhân rất đơn giản, đôi môi của mẹ cô ta cũng không giống như vậy.
[Vưu Ý, cô xem khuôn mặt của chúng ta ai mới càng giống trẻ mồ côi hơn?]
[Có phải cô càng giống hơn không?]
Trong đầu cô ta lúc này đều là hai câu nói nhẹ nhàng mà lạnh lẽo của Khương Nại, trái tim của cô ta hoàn toàn bị lời nói này làm đảo loạn.
Cô ta vô cùng hiểu rõ bản thân bị làm sao. Bản thân không những không được thừa hưởng sắc đẹp của mẹ ruột hơn nữa còn phát hiện một người con gái trạc tuổi cô ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien/2769778/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.