🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: littlesunflower05

Mắt thấy bả vai trên âu phục màu xám đậm mà anh mặc đang bị nước mưa dần dần làm ướt, Khương Nại không dám do dự quá lâu, nâng tay lên chạm vào cổ của anh, mà cánh tay của Tạ Lan Thâm cũng thuận thế đưa tới ôm eo cô, gần như không cần dùng chút sức lực nào đã ôm cô ra khỏi xe.

Tai Khương Nại ửng đỏ, trầm lặng rúc vào trước ngực anh, chóp mũi ngửi được mùi trầm hương gỗ mun rất nhạt, làm cho trái tim đang thấp thỏm đột nhiên dịu lại.

Tạ Lan Thâm bế cô vào thang máy đi lên lầu, vẫn là căn phòng trên tầng cao nhất mà tối hôm qua cô vào ở.

Đến khi chậm rãi thong dong cất bước đi vào phòng khách, anh mới đặt cô trên sô pha, dưới ánh đèn chói lọi, Khương Nại không bị dính một giọt nước mưa nào, ngay cả mũi giày cao gót cũng sạch sẽ.

Tạ Lan Thâm dường như không hề hấn gì mà cởi âu phục dính vệt nước, khi nghiêng người lại đây, ánh đèn mờ lưu động theo đôi con ngươi đen trầm của anh, chỉ một ánh mắt, đã có thể dễ dàng nhìn thấu cô hoàn toàn: “Về sau Lâm Húc Viêm không dám làm phiền em nữa, chuyện còn lại đêm nay, có cần anh xử lý không?”

Khương Nại nghe vậy, nhắm mắt, nghĩ thầm anh quả nhiên là cái gì cũng biết đầu tiên.

Mấy năm nay nay cô đã quen với việc xảy ra chuyện gì thì cũng tự mình chịu đựng, dù sao thì cô không phải là người sẽ chạy về nhà khóc nhè.

Hoặc nói cách khác, trong lòng cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghien-thuong-an/1307425/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.